(Nỗi lòng của người Chưa Thua Cuộc)
Vĩnh Liêm – Trần Việt Đạo
(Cảnh công an VC đàn áp dân – Hình minh họa từ Internet)
Nếu tính từ ngày 30-4-1975, một số người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ đã sống qua 48 năm. Sống ở Mỹ đã 48 năm rồi thì chúng ta có cảm giác như thế nào? Chúng ta có nhớ quê hương hay không? Chúng ta có làm được điều gì để giúp đồng bào ở quê nhà sớm thoát khỏi ách kềm kẹp của bạo quyền CS hay không? Tôi thiết nghĩ rằng có thể đã có một số người làm được nhiều điều hữu ích cho đồng bào ruột thịt ở quê nhà. Riêng cá nhân Vĩnh Liêm thì chỉ biết dùng giấy bút để bày tỏ nỗi lòng trắc ẩn của mình qua những vần thơ. Nay, Vĩnh Liêm gom góp lại những bài thơ ấy, tạm gọi là “NGUỒN THƠ DẬY LỬA”. Tác giả chia nó làm 7 phần, sắp xếp theo những ý tưởng (chủ quan) như sau:
PHẦN I: GIẢI PHÓNG (những hành động đốt sách và kinh tế mới của VC…)
PHẦN II: CON ĐƯỜNG CỦA “BÁC” (những chiêu bài hòa đàm, hòa bình, hiệp định…)
PHẦN III: ĐỔI MỚI (những bùa phép, chính sách, bao cấp, cởi trói, kinh tế mới…)
PHẦN IV: ĐỊNH HƯỚNG (xã hội chủ nghĩa, quốc doanh, thị trường, sở hữu hóa toàn dân…)
PHẦN V: KẺ THÙ LỊCH SỬ (Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt, cán bộ VC cao cấp…)
PHẦN VI: GIỤC LÒNG ÁI QUỐC (nhắc nhở thanh niên lòng yêu nước)
PHẦN VII: THA THIẾT (nỗi lòng ái quốc đối với quê hương)
Xin mời quý vị ghé mắt qua những dòng thơ tạm gọi là “dậy lửa” do Vĩnh Liêm đã làm trong suốt 48 năm xa quê hương.
(Thung lũng Liên-Sơn, 26-01-2023)
VĨNH LIÊM
——————-
(Kỳ 2 – Tiếp theo Kỳ 1)
PHẦN III. ĐỔI MỚI (chính sách – bao cấp – cởi trói – đa nguyên đa đảng – kinh tế mới…)
7. NĂM MỚI CẦN ÐỔI MỚI
Mừng năm mới sẽ có nhiều đổi mới,
Mới mọi điều, từ tư-tưởng, tự-do,
Từ an-sinh, giáo-dục tới ấm no,
Từ tôn-giáo, nhân-quyền và chính-trị…
Cần đổi mới để nâng cao dân-trí,
Cần chuyển quyền để dân-tộc sinh-tồn.
Cần đổi thay để đất nước giàu hơn,
Không lệ thuộc vào bạo quyền phương Bắc.
Chế độ ấy thối tha và bịt mắt,
Bị đàn anh bắt nạt phải cúi đầu.
Dâng biên thùy, hải đảo, với biển sâu…
Ðể đổi lấy an-toàn và chỗ tựa.
Ðảng tham nhũng – đảng đầu trâu mặt ngựa.
Ðảng tham lam – đảng bán đứng giang sơn.
Cán bộ giàu – một bọn cướp ác ôn.
Cán bộ mập – một lũ dòi ăm bám.
Nước lụn bại vì chẳng còn “chất xám”,
Nước tan hoang vì Ðảng quậy tan tành.
Ðất nước nghèo vì Cán Ngố gian manh,
Dân ô nhục vì Bạo Quyền đàng điếm…
Mừng năm mới sẽ có nhiều chuyện phiếm,
Chuyện cười vui vì Ðảng bị lật nhào.
Cán Ngố Cao phải tìm cách trốn mau,
Cán Ngố Thấp cũng chia phần tẩu tán…
Mừng Năm Mới – quê hương ta xán lạn,
Mọi quyền hành do Dân Cử, Dân Bầu…
Tự Do rồi! – thành thị tới rừng sâu…
Mừng Năm Mới, xin chúc mừng Dân Việt!
(Ðức Phố, Mùng Một Tết Bính Tuất, 29-01-2006)
VĨNH LIÊM
—————-
8. NĂM BÍNH TUẤT: TOÀN DÂN CÙNG QUẬT KHỞI
Năm Bính Tuất: Toàn dân cùng quật khởi,
Ôi tin mừng! Ta đón đợi từ lâu!
Đây tin vui như phép lạ nhiệm mầu,
Lòng phấn khởi, xin chia vui cả nước.
Bạn đã biết hơn ba mươi năm trước,
Nỗi đau buồn đã gậm nhấm tâm can!
Ta không thua, chỉ mới tạm tan hàng,
Thì sao gọi ta đầu hàng Việt Cộng?
Bọn Việt Cộng đã giở trò lật lọng,
Dùng chiêu bài “giải phóng” dụ nhân dân.
Khi mắc mưu thì đau khổ vạn lần,
Khi sáng mắt thì của tiền bay mất!
Chúng vơ vét hết tài nguyên, vật chất…
Chúng đổi tiền, chúng giật sập cao lâu…
Chúng tóm thâu vàng bạc, cướp nhà lầu…
“Chính sách” đó chúng gọi là “giải phóng”!
Năm Bính Tuất phải là Năm Diệt Cộng,
Năm toàn dân cùng quật khởi diệt thù.
Năm không còn mang “ám ảnh mùa Thu”,
Năm Việt Cộng bị lật nhào thê thảm.
Năm Bính Tuất toàn dân đều can đảm,
Đứng thẳng người, cờ Chính Nghĩa giương cao.
Từ trong, ngoài cùng đẩy mạnh cao trào:
“Quyền Dân Chủ”, “Quyền Tự Do”, “Quyền Sống”…
Hỡi dân Việt! Hãy nêu cao truyền thống:
Dân Anh Hùng, máu Trưng-Triệu, Quang Trung…
Muốn Tự Do, phải diệt lũ thù chung,
Muốn Dân Chủ, phải tiêu trừ Việt Cộng.
Có như thế dân mới còn đất sống!
(Đức Phố, Mùng Một Tết Bính Tuất, 29-01-2006)
VĨNH LIÊM
—————-
9. QUYẾT-NGHỊ CỦA TOÀN DÂN
Đầu năm mới xin toàn dân quyết-nghị,
Đảng Việt-gian có nên để hay không?
Đảng ngoại lai tiêu diệt giống Lạc Hồng,
Đảng bán đất, bán công trình Quốc Tổ…
Chúng bán rẻ mà không hề tủi hổ,
Chúng bán “sale” những thiếu nữ còn trinh!
Chúng bán luôn ngay cả vợ con mình,
Chúng bán nốt những biển dài xinh đẹp…
Đảng rao bán, mặc người dân bụng lép,
Đảng vui chơi vì lắm của thừa tiền.
Dân có nghèo thì chúng mới mua tiên,
Dân có đói thì chúng càng hưởng thụ…
Kể sao hết tội tài trời rừng rú!
Nói làm sao nghe lọt lỗ tai trâu!
Chúng nắm quyền như một lũ cai thầu,
Chúng vơ vét cho thỏa lòng khao khát…
Tội chúng thế! Mà dân còn nhút nhát!
Dân đã quên: “Dân làm chủ” hay sao?
Bọn cán kia là đầy tớ năm nào,
Hãy vạch tội! Chúng không còn hống hách.
Muốn nước đẹp thì phải cần dọn sạch,
Muốn dân giàu thì phải dẹp Đảng quyền.
Muốn dân khôn thì nước phải bình yên,
Muốn nước mạnh thì bạo quyền phải mất.
Chớ nên để chúng làm điều khuất tất,
Thời gian gần đất nước bị diệt vong!
Chúng cao bay, ta ôm hận, đau lòng,
Ôi quá trễ! Lẽ nào ta thua trí?
Đầu năm mới xin toàn dân quyết-nghị!
Đảng Việt-gian có nên để hay không?
(Đức-Phố, Mùng Một Tết Bính Tuất, 29-01-2006)
VĨNH LIÊM
—————-
10. BÁN ĐẤT, BÁN BIỂN, BÁN DÂN
Bạn đã biết, hay bạn chưa hề biết?
Ðảng bán rồi: ÐẤT, BIỂN, cả DÂN TA!
Bán cho TẦU hai hải đảo: HOÀNG SA
Cùng anh cả TRƯỜNG SA nằm phía dưới.
Ðảng phải bán vì Ðảng đang chết đuối,
Bán cho TẦU vì Ðảng lỡ theo TẦU.
Ải NAM QUAN, thác BẢN GIỐC… gần nhau,
Nên cần bán để Ðảng còn chỗ tựa.
Bán Ðất, Biển… vì theo lời “Bác” hứa,
Muốn thu lời thì phải bán cả dân.
Làm lao nô cho ngoại quốc dần dần…
Bán tình dục thì gái tơ đủ lứa.
“Dân làm chủ”, còn Ðảng là ổ chứa,
Tiền thu vào Ðảng quản lý giùm dân.
Muốn TỰ DO? Cái đó Ðảng không cần!
Muốn DÂN CHỦ? Thì Dân đang làm chủ!
Nửa thế kỷ lầm than: Dân mê ngủ!
Tổ Tiên ta ngó lại cũng đau lòng!
Và bây giờ đứng trước họa diệt vong,
Mà dân vẫn cúi đầu không dám nói!
VIỆT NAM sẽ không còn trên thế giới,
Sắp trở thành một tỉnh lẻ của Tầu!
Muốn sống còn, phải quyết tựa vào nhau,
Phải tận diệt bọn vô thần bán nước.
Ðừng để mất dịp may như lần trước!
(Ðức Phố, 16-12-2007)
VĨNH LIÊM
—————-
11. NẠN HÁN HÓA VIỆT NAM
Bạn đã biết bọn Tàu Phù gốc Hán,
Chúng thèm thuồng nét kiều diễm Việt Nam.
Chúng ôm mơ đã từ mấy ngàn năm,
Chúng ham muốn Việt Nam thành tỉnh lẻ.
Bọn Việt Cộng bán linh hồn rất rẻ,
Nên Tàu Phù đã “hồ hởi” khen hay.
Bọn Việt Phù chỉ có biết vỗ tay,
Khi lũ Hán bảo sao thì nghe vậy.
Dâng đất, biển… chúng ta đã từng thấy,
Dâng Cao Nguyên – tình hữu nghị muôn đời!
Mất đất rồi, dân chẳng dám hé môi!
Khi phản đối thì Công An đàn áp!
Vài năm nữa, bọn Việt Phù dâng nạp,
Cả Quê Hương cho bọn Hán Tàu Phù!
Bạn kêu Trời, bạn có khóc hu hu…
Thì đã trễ! Còn mong gì giữ nước!
Nay là lúc bạn nên ra tay trước,
Bọn Việt Phù phải đền tội gian tham.
Ðừng yếu hèn để mất nước Việt Nam!
Ðừng sợ chết trước bạo quyền phản quốc!
Mong bạn hiểu nỗi lòng con cuốc cuốc!
(Ðức Phố, 27-6-2009)
VĨNH LIÊM
—————-
12. NÓI VỚI BỌN ĐẦY TỚ CỦA NHÂN DÂN
Này đầy tớ của nhân dân nước Việt!
Nhờ cướp quyền, gian xảo… được lên ngôi.
Phục vụ dân hơn nửa thế kỷ rồi!
Nay no béo nhờ nhân dân nuôi dưỡng.
Từ rừng rú về thành quên chí hướng,
Biến con người gian ác sớm tinh ranh.
Vội tóm thâu tài sản của dân lành,
Sớm giàu có trở thành tư bản đỏ.
Này đầy tớ! Sao mi còn lấp ló?
Tính mị dân sẽ sống được bao lâu?
Dốt mà ham, quên hẳn chốn rừng sâu,
Vì bản chất không bao giờ đổi được!
Cái nạn Đói trong rừng mi dậm bước,
Sống nhờ ngô, khoai sắn để nuôi thân.
Bảy phần mười đã chết chẳng mộ phần.
Thế mà “Bác” chả bao giờ thương tiếc!
Còn nạn Dốt khắp cùng mi cũng biết,
Dốt cả đời, có ai học được đâu!
Cán bộ cao chui rúc chốn rừng sâu,
Cán bộ bé dầm mình che lửa đạn.
Các đầy tớ! Sao bây giờ khốn nạn,
Mị dân lành bằng hiệp ước đặc khu?
Bán quê hương cho chính kẻ quân thù,
Mà lời lẽ ngọt ngào như tri kỷ!
Hỡi đầy tớ! Mi ăn gì mà quẫn trí,
Dâng đất lành cho bè lũ ngoại bang?
Hãy ngưng ngay! Hỡi bè lũ tham tàn,
Dân sẽ thảy vào vạc dầu sôi sục.
Ngày tận tuyệt của mi đà đến lúc!
(Thung lũng Liên-Sơn, 10-06-2018)
VĨNH LIÊM
——————-
13. HƯỞNG THỤ
Ðảng chiến thắng, Ngụy đã nhào thê thảm,
Từ trong rừng cán ngố tiến ra thành.
Thấy vàng ròng Ðảng thu tóm thật nhanh,
Ðem về Bắc để cùng nhau chia chác.
Ðảng anh dũng, chẳng bao giờ hèn nhát,
Sao Miền Nam nó béo bở quá chừng!
Mấy năm trời Ðảng trốn nhủi trong bưng,
Ra ánh sáng, thấy Miền Nam đẹp quá!
Người trắng trẻo, ta thử tìm của lạ,
Nhà cửa cao như một xứ văn minh.
Ðảng là ta, cả đất nước của mình,
Nhà cứ lấy, xe cứ xài cho đã.
Xiết cổ nó, trả thù cho hả dạ,
Bọn gian thương nên tiền của dư thừa.
Tống chúng đi thì tài sản sẽ đưa,
Ta nhận lấy làm kinh tài cho Ðảng.
Cái nào lẻ thì ta xài thỏa mãn
Ðảng là ta, ta là Ðảng cơ mà!
Hơi sức nào lo nghĩ chuyện đâu xa,
Cứ hưởng thụ bù những ngày thiếu thốn.
(Falls Church, 28-05-2012)
VĨNH LIÊM
(Hết Phần III – Xem tiếp Phần IV)