Kỷ niệm hai năm cuộc chiến tranh của Putin ở Ukraine – Phúc Lai G.B

Share this post on:

Phúc Lai G.B 


PHẦN 1: TỘI ÁC CHIẾN TRANH CỦA LIÊN BANG NGA

Các tòa nhà dân cư bị pháo kích ở Kiev, ngày 14 tháng 3 năm 2022
Thi thể một đứa trẻ thiệt mạng trong vụ tấn công tên lửa của Nga vào trung tâm thành phố Vinnytsia

• Do phạm Tội ác chiến tranh quy mô lớn ở Ukraine, lãnh đạo cao nhất Liên bang Nga sẽ bị trừng phạt. Sẽ không có hòa bình ổn định nếu không có trách nhiệm của giới lãnh đạo Nga về những tội ác đã gây ra.

• Sự khủng khiếp về tội ác của Nga ở Ukraine thật đáng kinh ngạc: từ bạo lực chống lại dân thường và cưỡng bức trẻ em, tra tấn và hành quyết tù nhân, cho đến cố tình phá hủy cơ sở hạ tầng dân sự.

• Kể từ khi bắt đầu cuộc chiến tranh tổng lực, Nga đã phạm hơn 125.000 tội ác chiến tranh ở Ukraine. 

• Vụ thảm sát hàng loạt của lính Nga ở Bucha. Vào tháng 2 và tháng 3 năm 2022, dân thường Ukraina ở thành phố Bucha gần Kyiv đã phải hứng chịu các vụ bắt cóc, tra tấn, hãm hiếp, bao gồm cả trẻ em và cướp bóc hàng loạt. 461 cư dân của thành phố đã chết. Những hành động tàn bạo tương tự của quân đội Nga cũng được ghi nhận ở Borodyanka, Gostomel và Makarov. Tổng cộng có 1.137 thường dân Ukraine thiệt mạng ở quận Bucha của vùng Kyiv.

• Liên Hợp Quốc chính thức xác nhận quân Nga đã sát hại 1.348 thường dân ở Mariupol, trong đó có 70 trẻ em. Theo dữ liệu chưa chính thức, khoảng 22.000 người chết trong thành phố, 50% thành phố bị đốt cháy hoàn toàn và 90% cơ sở hạ tầng quan trọng bị phá hủy. Những cái chết này là do các cuộc không kích, hỏa lực của xe tăng và pháo binh cũng như việc sử dụng vũ khí nhỏ và vũ khí hạng nhẹ trong giao tranh trên đường phố. Con số thực tế còn cao hơn nhiều.

• Vào ngày 8 tháng 4 năm 2022, quân đội Nga đã tiến hành một cuộc tấn công tên lửa vào nhà ga xe lửa ở Kramatorsk vùng Donetsk, nơi việc sơ tán đang được thực hiện và có khoảng bốn nghìn dân thường. Cuộc tấn công bằng tên lửa vào nhà ga xe lửa ở Kramatorsk này đã cướp đi sinh mạng của 57 người.

• Ngày 27 tháng 6 năm 2022, Nga tiến hành cuộc tấn công tên lửa vào trung tâm mua sắm Amstor ở Kremenchuk. Hơn một nghìn người đang có mặt tại trung tâm mua sắm vào thời điểm xảy ra vụ tấn công. Hậu quả của cú va chạm là 22 người thiệt mạng và gần 70 người khác bị thương ở các mức độ nghiêm trọng khác nhau. 

• Ngày 14 tháng 7 năm 2022, quân đội Nga tấn công trung tâm Vinnytsia bằng tên lửa Kalibr. Hậu quả của vụ tấn công khiến 27 người thiệt mạng, trong đó có 3 trẻ em. Chính quyền Nga đã thay đổi phiên bản của cuộc tấn công ba lần, bởi vì Điện Kremlin, mặc dù có nhiều sự thật và bằng chứng, đã phủ nhận ngay từ đầu cuộc chiến quy mô lớn rằng họ cố tình giết hại dân thường, tấn công các thành phố, tòa nhà dân cư, trường học và bệnh viện. 

• Sau khi tỉnh Kharkiv được giải phóng, vào tháng 9 năm 2022, gần Izyum, một trong những ngôi mộ tập thể lớn nhất kể từ đầu cuộc chiến quy mô lớn đã được phát hiện trong rừng – khoảng 450 ngôi mộ.

• Dân thường chiếm đa số trong số những người thiệt mạng ở Izyum. Hầu hết đều chết một cách đau đớn vì vết thương do đạn bắn. Đặc biệt có nhiều thi thể của người Ukraine có dấu hiệu bị tra tấn: với một sợi dây quanh cổ, hai tay bị trói, gãy chân tay và vết thương do đạn bắn, một số người đàn ông đã bị cắt cụt bộ phận sinh dục. Ở Izyum, những kẻ chiếm đóng đã tổ chức ít nhất sáu địa điểm nơi người Ukraine bị tra tấn dã man.

• Ngày 6/9/2023, quân đội Nga đã bắn tên lửa S-300 vào khu chợ trung tâm thành phố Kostyantynivka thuộc vùng Donetsk khiến 17 người thiệt mạng và 32 dân thường bị thương.

• Người Nga giết những người lính Ukraine bị bắt theo một cách đặc biệt cay độc và mang tính trả thù. Ví dụ, ở Olenivka vào tháng 7 năm 2022, quân chiếm đóng đã thiêu 53 tù nhân để đổ lỗi cho Ukraine về việc này. Người Nga thậm chí còn cấm một cuộc điều tra quốc tế về vụ việc này.

• Người Nga thường xuyên đăng tải các video tra tấn và sát hại binh sĩ Ukraine. Ví dụ: cảnh quay cắt bộ phận sinh dục của một tù nhân hoặc bắn một tù nhân không có vũ khí.

• Trên thực tế, do không có hoạt động điều tra độc lập nên chính phủ Nga đã tiêu hủy vật chứng tại hàng trăm hiện trường vụ án tiềm ẩn. Ngoài ra, chính quyền chiếm đóng cũng đang phá hủy các dấu hiệu nhận dạng người Ukraina, đặc biệt bằng cách đưa ra chương trình giảng dạy ở trường học bằng tiếng Nga và đổi tên đường phố.

• “Cố ý giết người, tra tấn hoặc đối xử vô nhân đạo, gây đau khổ lớn hoặc gây tổn hại cơ thể nghiêm trọng” được coi là vi phạm trắng trợn Công ước Geneva ngày 12 tháng 8 năm 1949 (Điều 8 (2) (a) của Quy chế Rome).

• Nga sử dụng các phương tiện chiến tranh bị cấm. Trong số đó có đạn chùm và phốt pho, mìn, đạn hóa học và gây cháy.

• Học thuyết quân sự của Nga không dự tính việc tuân thủ luật pháp quốc tế, trái lại, được xây dựng trên cái gọi là “thung lũng lửa”, khi người Nga ném bom các thành phố và tiến hành các cuộc tấn công bằng pháo binh bất chấp sự hiện diện của dân thường ở đó.

• Trong hai năm chiến tranh toàn diện, quân đội của Putox đã quét sạch nhiều thành phố ở miền Đông Ukraine: Popasna, Severodonetsk, Mariupol, Bakhmut, Avdiivka, Maryinka, Volnovakha. Danh sách các ngôi làng bị phá hủy hoàn toàn đã lên tới hàng trăm.

• Vào tháng 6 năm 2023, Nga đã thực hiện một hành động diệt chủng và diệt chủng sinh thái khác bằng cách cho nổ đập thủy điện Kakhovskaya HPP, làm ngập lụt các khu vực rộng lớn gần Dnipro. Hiện vẫn chưa rõ số nạn nhân ở tả ngạn sông Dnipro bị chiếm đóng, nơi người Nga ngăn chặn các hoạt động cứu hộ.

• Người Nga tiếp tục chiếm giữ trái phép nhà máy điện hạt nhân Zaporizhzhia, nơi họ đã chiếm giữ khi bắt đầu cuộc chiến tranh toàn diện. Người Nga, vi phạm luật pháp quốc tế, đã thiết lập một căn cứ quân sự trên lãnh thổ của ZNPP và định kỳ đặt mìn theo các vành đai xung quanh các công trình điện lực.

• Người Nga đưa trẻ em Ukraina sang Nga trái phép (có tới 20.000 trẻ vị thành niên đã được xác định). Điều này trở thành cơ sở để mở phiên tòa chống lại Putox và đồng bọn tại Tòa án Hình sự Quốc tế ở The Hague.

• Cuộc xâm lược của Liên bang Nga chỉ chính thức dẫn đến cái chết của 9.655 thường dân. 12.829 người bị thương. Theo các công tố viên vị thành niên, do hành động xâm lược của Nga, 1.751 trẻ em bị thương, trong đó 527 trẻ chết, 1.224 trẻ bị thương ở nhiều mức độ nghiêm trọng khác nhau.

• Ủy ban Liên hợp quốc công nhận việc Nga trục xuất trẻ em Ukraine khỏi các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng của Ukraine là tội ác chiến tranh. Việc đưa những đứa trẻ đi không được biện minh vì lý do an toàn hoặc sức khỏe.

• Quân đội Liên bang Nga đã phá hủy hoặc làm hư hại (tính đến tháng 2 năm 2024): khoảng 200.000 ngôi nhà, hơn 3.300 cơ sở giáo dục (trong đó có 265 cơ sở bị phá hủy), 1.718 cơ sở y tế (195 bị phá hủy), 154 cơ sở xã hội.

• Chính Putox và bộ sậu của hắn ta đã gây ra cuộc chiến dẫn đến tất cả những hành động tàn bạo sau đó ở Ukraine. Các đại diện của giới lãnh đạo chính trị và quân sự Nga sẽ hầu tòa vì tội xâm lược, tội tương tự được áp dụng đối với tội phạm chiến tranh của Đức Quốc xã tại các phiên tòa ở Nuremberg sau Thế chiến thứ hai.

**


PHẦN 2: Ý NGHĨA CỦA HAI TRẬN ĐÁNH BẢO VỆ BAKHMUT VÀ AVDIIVKA

1. The Battle of Bakhmut

Tháng 10 năm 2022-tháng 5 năm 2023 – trận chiến quân sự lớn nhất ở châu Âu sau năm 1945 đã nổ ra. Trận đánh này kéo dài đến 8 tháng, và tiêu tốn của hai bên, đặc biệt là Nga một lượng nguồn lực quân sự khổng lồ.

Phải nói một cách chính xác rằng trận đánh đã hút của quân đội Nga, hay nói chung là lực lượng vũ trang Nga (tính cả hải quân và đánh thuê tư nhân), một lượng nguồn lực quá lớn cả người và thiết bị. Chẳng hạn con số mới nhất do Prigozhin công bố rằng chỉ trong 5 tháng Wagner của hắn đã chết đến 20.000 lính (4000 một tháng và hơn 100 một ngày). Thực tế con số công bố của phía Ukraine cao hơn nhiều, và chắc chắn con số của Hoa Kỳ quan sát được còn cao nữa. 

Trong trận đánh này, vai trò của Prigozhin và tập đoàn quân sự (đánh thuê) Wagner được đặc biệt chú ý. Từ đầu cuộc chiến và nhất là từ khi The Battle of Bakhmut bắt đầu, danh tiếng của Prigozhin – Wagner nổi lên như cồn. Lực lượng đánh thuê Wagner đã từng được coi là một bộ phận tinh hoa, tinh túy, đơn vị hàng đầu, lực lượng quân sự tốt nhất của Nga và bắt đầu có những chuyện đề nghị phong anh hùng cho những kẻ hôm trước còn là tội phạm hình sự… Người Nga lúc đó dường như mê tơi lên vì những nhu cầu phải có những tấm gương anh hùng, phải có chiến công, phải có thắng lợi và bất chấp sự đổ vỡ những chuẩn mực đạo đức, họ vẫn tôn vinh tập đoàn tội phạm.

Điều này thể hiện rõ ràng bế tắc của Putox, của lực lượng vũ trang Nga. Với tình thế đó, không rõ vô tình hay có cố ý hoặc cả hai, mà một trận đánh ở tầm cấp quận (đúng bằng quận Hoàng Mai của Hà Nội) được nâng lên cấp chiến lược, thậm chí nhiều chuyên gia (có cả từ phương Tây!) còn đánh giá rằng nó có khả năng quyết định chung cuộc của chiến tranh. Có những con số biết nói, ví dụ như con số thiệt hại đến 100.000 quân trên đây, ngoài ra nó chiếm 1/4 đến 1/3 số xe tăng tổn thất của cả cuộc chiến tranh… cho thấy người Ukraine đã quá thành công trong mục tiêu làm suy kiệt nguồn lực, sinh lực của lực lượng vũ trang Nga.

Ngay cả lãnh đạo Kyiv cũng không giấu diếm rằng, chiến thuật của họ trong trận chiến “máy xay thịt” là lôi kéo quân đội của Putox vào Bakhmut và làm suy yếu tuyến phòng thủ của họ ở những nơi khác…

Đỉnh cao của trận đánh lại chỉ là một kết quả thành công gián tiếp của Ukraine: cuộc binh biến của Prigozhin – Wagner tháng 6/2023. Chỉ trong mấy ngày, lực lượng của Wagner tiến như vũ bão về Mátxcơva, đe dọa trực tiếp thủ đô nước này. Vụ binh biến của tên thân cận đến mức được mệnh danh là “đầu bếp của Putox” – nay con chó săn quay lại cắn chủ. Cái sự hỗn hợp thật – giả chính là ở chỗ này: sự hờn dỗi của Prigozhin với ông chủ của hắn, là có thật. Sự hỗn láo của hắn với ông chủ, là có thật. Thằng con bố láo dọa đốt nhà, là có thật. Nhưng vẫn có những chỉ đạo cho bọn ở dưới, cái gì diễn vẫn cứ là diễn, và máy bay cái nào rơi cái nào không ta cũng chịu, gì chứ máy bay Nga chẳng bắn nó cũng rơi là chuyện bình thường. 

Màn kịch này thực sự hay, vì nó có thể chưa kịp là nhân tố thúc đẩy tinh thần cho người Ukraine, nhưng nó lại chứng minh cho toàn thế giới rằng: về bản chất nhà nước Nga, chính quyền Nga… là tập đoàn mafia, tập đoàn tội phạm và việc sử dụng một tập đoàn quân sự tư nhân để làm những việc bỉ ổi bẩn thỉu, thì tập đoàn cầm quyền đó cũng chính là tổ chức của những tên tội phạm. 

Khi Wagner bắt đầu rút khỏi Bakhmut, có ý kiến cho rằng chúng về nghỉ ngơi kiếm thêm quân, và ngay khi đó tôi lại nghĩ: “Chúng sẽ không bao giờ quay lại Ukraine” – chắc chắn có quý vị độc giả còn nhớ. Ngoài mấy cân muối, Prigozhin và bộ sậu không kiếm được cái gì ở Ukraine cả, ngoài danh tiếng tội phạm ngày càng chồng chất – và tiền thì đi đòi bọn Shói-gù và Gerasimov chắc cũng còn khướt.

Đau đớn quá, có thằng Blogger quân sự Nga viết: cuộc binh biến không ảnh hưởng gì đến “Chiến dịch quân sự đặc biệt,” thậm chí úp mở rằng đó là một trò xiếc diễn sâu. Cuộc binh biến dù có là diễn hay diễn một phần, thật một phần thì cũng bộc lộ những điểm quan trọng thuộc về cốt lõi:

– Gần như tất cả lực lượng quân sự Nga, đã kéo sang Ukraine, bên trong còn toàn những đơn vị của Vệ binh quốc gia Nga hay Bộ nội vụ (công an). Một cánh quân chỉ khoảng 3 sư đoàn (không đến 1 tập đoàn quân) là đủ sức quây cả thủ đô. Prigozhin đang nắm một nhóm quân có thực lực là đủ dọa làm rung chuyển cả chế độ.

– Putox cực kỳ phụ thuộc vào bọn chóp bu, chứ không phải nắm quyền sinh quyền sát với chúng. Vì vậy cuộc binh biến diễn ra đến quá nửa ngày, Putox mới có thể xuất hiện và không những thế, nói mập mờ nước đôi ở gần hết nội dung, lên án phản bội nhưng chỉ dám nói… đồng chí X. 

– Bản thân Prigozhin có thể vẫn nắm thóp được Putox ở một số vấn đề, cho thấy sau lưng Prigozhin cũng có ai đó nữa.

– Bộ mặt hèn hạ của Putox đã quá rõ ràng, nếu cần thì hắn bỏ chạy ngay lập tức. Rất nhiều người Nga qua cuộc binh biến sẽ nhận ra rằng: hóa ra cuộc chiến tranh chúng gây ra ở Ukraine chẳng có gì là cao cả, là chống phát-xít… mà là vì quyền lợi của chúng. Rồi sẽ đến lúc người Nga vùng lên đòi nợ, tính sổ với bọn cầm quyền mà Putox là đầu sỏ, vì xương máu của con em họ đang làm phân bón cho hướng dương Ukraine.

• Vậy người Nga nhận xét gì về biến cố này? Xin đọc những bình luận trên mạng xã hội Nga để hình dung phần nào:

– Đầu tiên là hành vi của bọn đầu sỏ và quan chức cấp cao của chúng ta. Họ chạy như gián. Tất cả máy bay phản lực của họ đã cất cánh. Nhưng điều chính là một làn sóng dối trá rằng chúng ta đang ở đây, con chúng ta chết ngoài chiến trường, và những chiếc máy bay thì “ĐÓ!”. 

– Thứ hai là thái độ về những cam kết chính trị trước đây. Khi mọi việc trở nên không kiểm soát được; trước khả năng chết chìm của các thần tượng của ngày hôm qua, người ta đã bắt đầu quay lưng lại với họ, thậm chí có những lời khuyên rằng hãy tự kết liễu cuộc đời của ông đi. Một dạng quan hệ “người với người là chó sói” xuất hiện ngay khi có biến cố. 

– Thứ ba, lực lượng an ninh tuyệt đối không có khả năng và không muốn làm việc với hệ thống thông tin đại chúng. Bộ Quốc phòng cũng như các cá nhân lãnh đạo lập tức vào cuộc. Lực lượng Vệ binh Quốc gia đã trình diễn video mô tả một chuỗi hành động kỳ lạ với việc bố trí các bếp dã chiến. Bộ Tình trạng khẩn cấp đã quên mất dịch vụ báo chí và nhiệm vụ thông báo cho người dân.

– Thứ tư, các “sáng kiến” mang tính khu vực. Lãnh đạo là vùng Lipetsk đã phá hủy những con đường và cây cầu của khu vực mình. Sau đó xin trợ cấp để xây lại phải không? Thống đốc Vasily Golubev của tỉnh Rostov đã làm rất tốt khi không làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn và duy trì cảm giác bình thường cho dân chúng. Người đứng đầu vùng Voronezh Aleksander Gusev thì như ở trên trời.

– Ai được cử ra dẹp “loạn Wagner” – những chiến binh tốt nhất của nước Nga hiện nay? Là bọn Chẹc (Chechnya) “Vệ binh Akhmat” và “Vệ binh Akhmat” thì nhanh chóng bị Wagner đè bẹp. Và bây giờ thì những chiến binh Wagner đang ngạo nghễ rời khỏi đất nước, chúng ta còn lại ai? Bọn “Vệ binh Akhmat”! Ôi giời ơi!

Hãy xem thế giới đưa tin gì về chúng ta đấy!

Trong 8 tháng giao tranh ác liệt, với đánh giá thận trọng thì ai cũng biết quân Nga (nói chung) thiệt mạng hàng chục nghìn binh sĩ, mất một lượng lớn trang thiết bị quân sự. Kết quả của trận chiến là xung đột giữa Bộ Quốc phòng Liên bang Nga và Prigozhin, dẫn đến việc loại bỏ Prigozhin về mặt vật lý, khiến các nhóm tấn công của Nga bị suy yếu đáng kể do việc loại bỏ lực lượng đánh thuê “Wagner” khỏi mặt trận. Đây có thể coi là thành công về lâu dài rất ý nghĩa của Ukraine.

2. The Battle of Avdiivka

Trận đánh chiếm Avdiivka của Nga bắt đầu ngày 10/10/2023 và chỉ mấy ngày sau đó, nó đạt đỉnh điểm của cuộc chiến về số lượng xe tăng và xe bọc thép Nga bị đốt cháy cũng như số “kiện hàng 200”, đó là ngày 20/10:

Xe tăng 55

Xe chiến đấu bọc thép 120

Hệ thống pháo binh 29

MLRS 4

Ô tô và xe bồn 33

Kiện hàng 200: 1380

Trong báo cáo chiến sự hôm đó các hướng khác có giao tranh nhưng không đáng kể nên chúng ta hoàn toàn có thể cho rằng hướng Avdiivka chiếm phần lớn, khả năng là 90% các con số trên đây. Đến đầu tuần này đã có những con số của Bộ tổng tham mưu các lực lượng vũ trang Ukraine sau thời gian chiếm giữ, bảo vệ thị trấn này trong hơn 4 tháng, họ đã khiến quân Nga mất gần 50 nghìn binh sĩ (thiệt mạng và bị thương), hàng trăm đơn vị thiết bị quân sự. 

Trận đánh bảo vệ Avdiivka đã đánh dấu một số sự thay đổi trong các thi hành chiến tranh của hai bên. Có những thời gian Nga cố sử dụng cách đánh truyền thống, sử dụng số lượng lớn pháo binh, xe tăng và xe bọc thép và bộ binh cơ giới, nhưng sau đó càng ngày số lượng xe và xe bọc thép càng ít đi. 

Về phía Ukraine, có những thời gian họ sử dụng pháo binh để chống lại những nhóm tấn công đông đảo bằng bộ binh của Nga, nhưng dần dần tập trung vào nhiệm vụ phản pháo để tiêu diệt “xương sống tấn công” của quân Nga là pháo binh. Đây là con số báo cáo của Bộ tổng tham mưu các lực lượng vũ trang Ukraine. Ngày 10/10/2023 số pháo bị tiêu diệt tính từ đầu chiến tranh là 6713 và đến hết ngày 20/2/2024 là 9826 cỗ pháo, (diệt 53 cỗ chỉ trong ngày 19/2), như vậy sau hơn 4 tháng phía Ukraine đã diệt của Nga 3113 cỗ pháo các loại, như vậy sau 4 tháng 10 ngày số lượng pháo binh của Nga bị Ukraine diệt chiếm 46% của 20 tháng trước đó và chiếm 31% của toàn bộ 2 năm chiến tranh.

Vì vậy, có anh bạn gửi cho tôi ý kiến của một thành viên diễn đàn nào đó (tiếng Việt) có người cho rằng ở Avdiivka pháo binh Nga gấp 20 lần của Ukraine, tôi không rõ con số này ở đâu ra – chắc cũng là ước lệ thôi, tất nhiên với việc Ukraine thiếu đạn thì nó không chắc đã sai, nhưng nếu đặt nó nằm cạnh thông tin chúng ta biết chắc chắn rằng:

Đến những ngày cuối của The Battle of Avdiivka, Nga phải dùng ồ ạt biện pháp ném bom lượn và cả việc vài cái Kamov “gần như cuối cùng” ra mặt trận để thủ thắng (và máy bay Nga bị bắn rơi cũng khá là đáng kinh ngạc) thì mới có thể ép được quân Ukraine phải rút lui. Việc “chế tạo” ra bom lượn từ số lượng bom thả nhiều vô vàn có sẵn trong kho của Nga, là một thành công trong nỗ lực duy trì chiến tranh của nước này, nhưng lại đặt lực lượng không quân của chúng vốn đã mỏng manh lại càng “được” tiêu hao số lượng cả máy bay lẫn phi công, nhanh bất thường.

Kết quả này cũng bộc lộ một vấn đề lâu nay người ta, cả ở Nga lẫn xứ phía đông nước Lào vẫn thích thổi phồng nhiều thứ và giấu diếm đi quá nhiều thứ về vũ khí, khí tài của Nga và hệ Xô-viết nói chung: bốc phét quá đà về các tính năng, và giấu biến đi việc phụ thuộc vào công nghệ nước ngoài.

Ý nghĩa của “chiến thắng Avdiivka” đối với Nga Putox là gì? – không cần đi đâu xa, đọc báo chí xứ phía đông nước Lào là đủ hình dung ra được, vì bọn chúng nó lấy nguồn chính từ báo chí Nga. Đáng chú ý nhất là một bài báo – mà khi gửi cho mấy người bạn đều nhận xét: như tin giả. Đó là bài báo lên sáng nay có tựa đề: “Ukraine chưa kịp ăn mừng, đã dính đòn ‘hồi mã thương’ của Nga”, trong đó thằng biên tập Tiến Minh nào đó (dẫn nguồn Sina) viết: “Ukraine chưa kịp ăn mừng việc họ đánh chìm tàu đổ bộ Tsezar Kunikov (do Kiev tự công bố), thì dàn máy bay ném bom chiến lược Nga đã cất cánh và các cuộc tấn công tên lửa quy mô lớn lại bắt đầu.” Việc nó lấp liếm chuyện cái tàu Kunikov “chưa chắc đã chìm” vì bộ quốc phòng Nga chưa công nhận, ta không cần quan tâm nhưng chi tiết này thì nên: “Hiện tại Nga đã bắt đầu chiếm thế chủ động trên nhiều mặt trận như giành thế chủ động về kinh tế, quân sự, giành thế chủ động trong quan hệ quốc tế, giành thế chủ động trong tình hình quốc tế. Trên chiến trường Ukraine, Nga cũng giành được thế chủ động tuyệt đối. Tổng tư lệnh mới của Ukraine, Tướng Syrskyi thừa nhận tình hình ở mặt trận rất thụ động và tình hình của họ ngày càng xấu đi. Đến ngày 17/2, Tướng Syrskyi chính thức tuyên bố rút quân khỏi “chảo lửa” Avdiivka, sau 2 năm “căng mình” chống chọi trước các cuộc tấn công của Nga.” Và trước đó nó dẫn buổi trả lời phỏng vấn “Cuội” của Putox với Tucker Carlson cho rằng Nga rất TỰ TIN.

Tôi thấy gì? Tôi thấy Nga Putox muốn biến Avdiivka trở thành một cái mốc đánh dấu một xu thế, đó là xu thế thay đổi chiến tranh về mặt chiến lược: Nga ngày càng chiếm thế chủ động chiến lược còn Ukraine thì lâm vào tình thế bị động. “Hiện tại Nga đã bắt đầu chiếm thế chủ động trên nhiều mặt trận như giành thế chủ động về kinh tế, quân sự, giành thế chủ động trong quan hệ quốc tế, giành thế chủ động trong tình hình quốc tế. Trên chiến trường Ukraine, Nga cũng giành được thế chủ động tuyệt đối.”

Thằng Tiến Minh này nó còn cố tư duy: lồng ghép thông tin “Ukraine đang rất thiếu quân” và “không có khả năng tấn công nào”, và kết luận hay chốt hạ một câu “Xu hướng chung của xung đột Nga – Ukraine đã trở nên rất rõ ràng, Mỹ, phương Tây và Ukraine về cơ bản đã mất khả năng thay đổi tình hình hiện tại và đều không thể tìm ra cách đối phó với các cuộc không kích của Nga.”

Thế là đã rõ, Nga Putox muốn biến một trận đánh cấp – còn bé hơn cấp quận (bằng 3/4 Bakhmut nhỉ) thành đỉnh cao của cuộc chiến và rất logic, sau đó Bộ chỉ huy Nga phải nỗ lực tấn công ở khắp nơi, để cho các cơ quan báo chí tuyên truyền còn mô tả là “Nga tấn công trên khắp mặt trận” và từ đó, kể cả thằng ngốc cũng hiểu rằng phía Ukraine đã phải rút ở Avdiivka cũng có nghĩa là vỡ trận và rút lui ở hàng loạt hướng khác.

Tôi sẽ không sa đà vào phân tích độ nhảm nhí của những bản tin kiểu này – nếu quý vị có vị nào theo dõi tôi đủ lâu đã thấy tôi khẳng định từ lâu, chưa bao giờ tôi xấu hổ với quân đội Nga như trong cuộc chiến này. Không nhìn thấy bóng dáng của những lý thuyết quân sự từ Tukhachevky đến Zhukov ở đâu cả – không thấy những mũi nhọn tấn công như những quả đấm thép xuyên thủng hàng phòng ngự đối phương để tạo ra thế trận tác chiến chiều sâu, mà “kiên trì” gặm nhấm từng mét đất với số lượng mạng người, “mạng” thiết bị kỷ lục.

Chiến thuật “làn sóng người” của Bakhmut lại lặp lại ở Avdiivka. Hồi đó, có một KOL cao tuổi và đáng kính, ủng hộ Ukraine (bây giờ thì tôi cũng không biết cụ này còn ủng hộ Ukraine hay không nữa) phân tích rằng Prigozhin đáng mặt anh hùng vì ra tận tiền tuyến (cấp tướng, anh hùng Nga có cần ra tận nơi như thế không thì tôi chưa rõ) và là “chỉ huy tài năng.” Nhưng cũng chính hồi đó chúng ta đã biết thằng đồ tể này nó dùng “chiến thuật 3 làn sóng,” mà làn sóng thứ nhất là những kẻ tử tù, chắc chắn chết; làn sóng thứ hai tấn công tiếp ngay theo đó là những kẻ có mức án thấp hơn nên được cơ hội sống cao hơn một chút; làn sóng thứ ba mới là bọn lính Wagner. Sau bài đó, uy tín của KOL này trong tôi biến mất hẳn, như bọt biển bị sóng đánh vậy.

Lại nói báo chí xứ phía Đông nước Lào, hôm trước con ch.ó gì của Dân Chí nhỉ, tôi quên tên rồi, nó giật tít “quân Ukraine rút lui trong hoảng loạn” và sau đó vội vàng ôm lấy công bố của Bộ quốc phòng Nga về vụ tập kích gây thương vong cho quân Ukraine khi rút khỏi nhà máy Coke. Còn đây là cảnh quay về ngày cuối cùng của Lữ đoàn xung kích số 3 của Ukraine trong Avdiivka hôm thứ Bảy, 17/2/2024, quý vị có thể xem từ đầu video đến khoảng giây thứ 22. Tôi không thấy ngày cuối cùng trước khi rút quân của họ có chỗ nào hoảng loạn – khẩn trương thì có, nhưng hoảng loạn thì không. Tôi gửi kèm bài này một cảnh trong đoạn video đó. 

https://youtube.com/watch?v=nTuRqpyMu_4%3Ffeature%3Doembed

Xem video nếu bác nào thạo tiếng Anh thì không nói làm gì, mục đích của CNN là kêu gọi các nghị sĩ Cộng hòa đang chuẩn bị vote cho gói viện trợ 60 tỉ đô-la vào tuần sau. Nhưng cũng có những ý kiến khác từ chính chính trường nước Mỹ cho rằng, trò giả vờ rút quân ở Avdiivka này là một “trò diễn về chính trị” của lãnh đạo Ukraine cùng cánh Dân chủ Mỹ. Điều này vượt quá khả năng nhận xét của tôi.

Còn đây là người Nga nói về Avdiivka, sau khi hôm trước tôi dẫn một tay khác với nick “Cựu chiến binh phương Bắc” than phiền rằng đã phải tốn đến 16.000 mạng lính để chiếm cái thị trấn con con: “Avdiivka chỉ đơn giản là giao cho Nga để tránh tổn thất, trong khi tiến trình đi tiếp về phía tây trong tương lai sẽ rất phức tạp. Người Ukraine đã có những có tuyến phòng thủ thứ 2 và thứ 3 ngoài Avdiivka trong khi các tuyến tiếp tế của Nga không được xây dựng để tiếp tục tiến về phía trước.”

Còn anh LHA bạn của tôi thì ngay trước hôm Ukraine rút quân, nói rằng với địa hình như thế (như cái lòng chảo) và nếu quân Ukraine xây dựng được các tuyến phòng thủ ở phía ngoài sẵn sàng đón quân Nga, thì Avdiivka lại trở thành một cái bẫy. Lời anh LHA nói chưa bị gió thổi bay mất thì hôm qua xảy ra vụ Ukraine dùng HIMARS phục kích bắn, tiễn mấy chục lính Nga chầu trời. Sợ quá.

3. So sánh hai trận đánh và Kết luận

Hai trận đánh này nếu so sánh với nhau, còn có những điểm đáng lưu ý khác nữa. Chẳng hạn, với trận đánh chiếm Bakhmut, Nga khá thoải mái sử dụng không quân, đặc biệt là trực thăng và đó là thời gian mà trực thăng Nga hoành hành nhiều nhất, tình trạng này kéo dài cả đến chiến dịch phản công của Ukraine một tháng sau trận đánh. 

Trong giai đoạn diễn ra trận đánh chiếm Bakhmut (tính từ 1/8/2022 đến 20/5/2023) các con số tiêu hao của quân Nga như sau. “Phase A”

Xe tăng: 3781 – 1768 = 2013

Xe chiến đấu bọc thép: 7382 – 4011 = 3371

Hệ thống pháo binh: 3229 – 932 = 2297

MLRS: 564 – 259 = 305

Hệ thống tác chiến phòng không: 325 – 117 = 208

Máy bay: 308 – 223 = 85

Trực thăng: 294 – 190 = 104

Ô tô và xe bồn: 6103 – 2912 = 3191

“Kiện hàng 200”: 202430 – 41030 = 161.400 (người)

Tiêu hao của quân Nga trong trận đánh bảo vệ Avdiivka (tính từ 10/10/2023 đến 17/2/2024) như sau: (Phase B)

Xe tăng: 6476 – 4829 = 1647

Xe chiến đấu bọc thép: 12145 – 9129 = 12.145

Hệ thống pháo binh: 9669 – 6713 = 2.956

MLRS: 984 – 808 = 176

Hệ thống tác chiến phòng không: 671 – 544 = 127

Máy bay: 332 – 315 = 17

Trực thăng: 325 – 316 = 9

Ô tô và xe bồn: 12734 – 9125 = 3609

“Kiện hàng 200”: 401350 – 283080 = 118.270 (người)

– Thứ nhất, thời gian diễn ra trận đánh bảo vệ Bakhmut là thời gian lực lượng xe tăng Nga bị đánh gãy xương sống, đặc biệt với các sự kiện bỏ lại và bị phá hủy ở Chernihiv – Sumy số lượng lớn xe tăng tốt hoặc Sư đoàn xe tăng cận vệ số 4 #Kantemirovskaya bị mất gần như hết số xe tăng của mình trong chiến dịch tấn công vào phía bắc của Ukraine. Do vậy số lượng xe tăng bị tiêu diệt trong giai đoạn này, bây giờ tôi sẽ gọi là Phase A chỉ nhiều hơn so với Phase B 20% (gấp 1,2 lần).

– Thứ hai, lượng xe chiến đấu bọc thép bị diệt của Phase B dù thời gian bằng 1 nửa, nhưng số lượng lại chiếm 80%, cho thấy việc Nga thay đổi chiến thuật với nỗ lực tăng cường lượng xe tăng và đặc biệt nhiều là lực lượng xe bọc thép. Chất lượng những xe cộ này như thế nào thì chúng ta không bàn ở đây.

– Thứ ba, trong thời gian bằng 1 nửa, Phase B có số pháo của Nga bị diệt gấp gần 1,3 lần (128,86%), như vậy nếu quy về đơn vị thời gian là gấp 2,6 lần (257,38%). Điều này thể hiện năng lực phản pháo của Ukraine tăng lên, cũng như việc xác định đây là nhiệm vụ trọng tâm của giai đoạn.

– Thứ tư. Lượng giàn pháo phản lực phóng loạt trong thời gian ngắn 1 nửa, chỉ diệt được của Nga quá một nửa lượng của thời gian trước một chút (58%) phản ánh đúng tình hình: diệt giàn này khó hơn nhiều so với diệt pháo binh có độ tĩnh tại cao hơn là pháo có nòng, nhưng cũng có tăng.

– Thứ năm. Lượng máy bay bị diệt trong Phase B chỉ bằng 20% so với Phase A. Điều này làm chúng ta có thể rút ra kết luận rằng không còn nhiều máy bay Nga để diệt, trong khi chắc chắn rằng Ukraine đã nhận được nhiều hệ thống phòng không tốt (Iris-T, Patriot…). Những ngày gần đây, Sukhoi của Nga đã chính thức đổi tên thành Sung-khui, máy bay như “khui” hay sao mà “rụng cứ như sung”, chứng minh một điều: Nga đã rất bí nên vẫn phải cho những của quý như vàng này ra ném bom lượn và cứ ra là bắn hạ, ra là bắn hạ. Hôm nay 21/2/2024 lại báo cáo thêm một cái nữa. Một kết luận nhỏ nữa cần phải rút ra, là có một chiến lược rất rõ ràng của Ukraine: dám đưa các dàn phòng không xịn nhận được đến sát tiền tuyến để phục kích bắn hạ Sung-khui. Mấy ngày qua mạng xã hội Nga bọn Milblogger Nga còn đoán, với cái Sung-khui bị bắn rơi trên biển Azov gần Mariupol, thì khả năng cao là đó là kết quả của… F-16.

– Thứ sáu. Trực thăng bây giờ mới là hiếm để bắn. Phase A hơn 100, Phase B còn có 9 cái.

– Thứ bảy. Vụ diệt ô tô và xe bồn này mới đáng chú ý. Hôm trước bác NTT có nói với tôi: rõ ràng là GLSDB có rồi, mà sao vẫn chưa dùng nhỉ. Tôi có trả lời sơ sơ, vì thực ra tôi mù tịt về vũ khí, nhưng tôi hình dung ra rằng cái món GLSDB này không thể bằng ATACMS được, vì thế chưa dùng hoặc chưa dùng nhiều, cũng phải. Mỹ viện trợ cho Ukraine một phần vì nó rẻ, một phần thì hình như nó là của gói viện trợ cũ không liên quan gì đến 60 tỉ đô-la bây giờ thì phải, tôi cũng không rõ nữa. Nhưng hiện nay có một vấn đề làm cho ĐIỀU MÀ TÔI BÁO CÁO QUÝ VỊ TRƯỚC ĐÂY, KHÔNG CÒN ĐÚNG NỮA. Nga cũng là những người có tài xoay xở và thay đổi thích ứng, chứ không phải là ngốc nghếch gì – và họ đối phó với chiến lược bào mòn bằng HIMARS của Ukraine bằng cách không phải là chuyển kho tàng ra xa 90 ki-lô-mét, mà là hàng trăm ki-lô-mét vì không biết là Ukraine có những vũ khí gì, có thể bắn xa bao nhiêu. Một điều nữa không còn đúng như tôi viết hồi năm 2022 “Nga không làm được ki-lô-mét đường nào” thì bây giờ nhờ có máy móc Trung Quốc, Nga không chỉ làm được đường mà còn xây dựng cả phòng tuyến Surovikin bằng thiết bị của “nước lạ” này cung cấp. Chúng ta không hề nghi ngờ rằng ngoài xe tải hạng nặng nhập khẩu, phụ tùng Trung Quốc (vòng bi) còn giúp KamAZ, Ural… duy trì và tăng sản lượng xe tải quân sự cho chiến trường. Vì vậy mà số xe tải và xe bồn bị diệt của Phase B so với Phase A là 113%, quy về đơn vị thời gian là tăng hơn gấp đôi, thể hiện chiến lược thích ứng này của Nga với đòi hỏi sử dụng nhiều xe tải. Do vậy, thực tế thì có tăng gấp đôi thì cũng vẫn không thể làm Nga vỡ trận được. 

– Thứ tám. Về lượng “kiện hàng 200” mới kinh dị, chỉ trong 4 tháng Phase B Nga tiêu tốn quân số bằng 73% so với 8 tháng của Phase A, như vậy mức độ tàn bạo của bọn chỉ huy cái quân đội khốn nạn này tăng lên hẳn.

Cuộc tấn công vào hai thị trấn Bakhmut và Avdiivka đã trở thành những nỗi nhục nhã đối với quân đội Nga, vốn có lợi thế gấp 10 lần về vũ khí và nhân lực, lại phải chịu tổn thất nặng nề nhất mọi thời đại khi thi hành một cuộc xâm lược toàn diện trên một khu vực tương đối hẹp của mặt trận. Thời gian kéo quá dài của cả hai trận đánh trong tương quan thiệt hại của Nga, là tương đương nhau. Nếu Bakhmut kéo dài 8 tháng làm tiêu hao của Nga khoảng 100 nghìn lính và Avdiivka kéo dài hơn 4 tháng cũng tiêu hao gần 50 nghìn lính.

Về tình hình thiếu đạn dược của Ukraine, cụ thể là đạn pháo, là có thật và nghiêm trọng, do vậy khi tập trung vào nhiệm vụ phản pháo, thì sẽ không còn đủ để chống bộ binh nữa. Điều đó đã dẫn đến việc phải rút khỏi Avdiivka. Mất thị trấn này, các vị trí pháo binh của Ukraine bị đẩy ra xa khỏi thành phố Donetsk thêm khoảng 10 ki-lô-mét nữa. Trước đây vì có thị trấn, pháo binh của Ukraine đã gây ra cho quân Nga trong thành phố này những điều cực kỳ khó chịu.

Việc rút khỏi Bakhmut trước đây cũng như Avdiivka ngày nay – ai cũng hiểu mà cả người Nga tỉnh táo cũng hiểu, là phía Ukraine muốn tránh những thương vong không cần thiết, mặc dù đã có con số chính thức theo bản tin của CNN trên đây là cứ một mạng lính Ukraine, họ phải tiễn 7 mạng lính Nga về thế giới bên kia.

Thành công duy nhất của Nga là đã nỗ lực chấm dứt được trận đánh không để bị kéo dài lên đến… 8 tháng, và bằng… sử dụng bom lượn. Cái giá phải trả của thành công này là khoảng hơn chục cái máy bay chiến đấu (20 chiếc trên toàn mặt trận từ ngày 10/10/2023 đến ngày 18/2/2024 nên tôi tính Avdiivka chiếm một nửa số đó thôi). Nhưng điều này cũng giúp chúng ta nhận ra một điều: chỉ trong vòng 48 giờ, không quân Nga đã ném 250 quả bom xuống Avdiivka, phá hủy toàn bộ những nơi quân Ukraine có thể ẩn nấp được, vì vậy họ buộc phải rút lui. Trước đây, dùng pháo binh để đập nát Sievierodonetsk. Bây giờ, dùng bom lượn. Chẳng tài cán gì, nhưng nó chứng minh rằng Putox đã quá cần cái chiến thắng này để chắc chân trong chiến dịch bầu cử.

**


PHẦN 3: CÁC CHIẾN THẮNG CHÍNH CỦA UKRAINE SAU HAI NĂM CHIẾN TRANH

Quân đội Ukraine giải phóng Kherson, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelenskyy đã tham dự lễ treo Quốc kỳ trên quảng trường trung tâm thành phố, tháng 11.2022
Quốc kỳ Ukraina được kéo lên ở thành phố Balakliia, ngày 8/9/2022

1. Bảo vệ thành công Kyiv. 

Đánh chiếm Kyvi vốn đã và vẫn là mục tiêu chính của Putox. Những người bảo vệ Tổ Quốc Ukraine đã chấp nhận cuộc chiến với lực lượng áp đảo của quân chiếm đóng ở Gostomel vào ngày 24 tháng Hai 2022 và không cho phép chúng thiết lập quyền kiểm soát nhanh chóng sân bay. Đây là nơi quân đội Nga dự định đổ bộ để tiếp tục tấn công vào thủ đô. Tại Gostomel vào ngày 26 tháng 2 năm 2022, vị tướng đầu tiên của Nga, chỉ huy trung đoàn cơ giới 141 của Chechen Rosguard, Magomed Tushaev, đã bị “tống tiễn”. Sau thất bại của Putox gần Kyiv, phương Tây bắt đầu tăng dần viện trợ cho Lực lượng vũ trang Ukraine. Trước đó, trong mắt cộng đồng thế giới, những điều quân và dân Ukraine đã làm là điều không thể, nhưng nay bằng cách đẩy “quân đội thứ hai của thế giới” ra xa khỏi thủ đô Ukraine, họ đã lập nên kỳ tích.

2. Giải phóng các vùng Kyiv, Zhytomyr, Chernihiv và Sumy. 

Các khu vực này là những nơi người Nga đã phải ném một nguồn lực quân sự khổng lồ vào việc chiếm đóng. Đầu tháng 3/2022, đoàn thiết bị quân sự Nga dài hơn 60 ki-lô-mét đã trên đường di chuyển tới Kyiv. Nhưng những nỗ lực tổng hợp và lòng dũng cảm của người Ukraine đã giúp phá hủy một số lượng lớn thiết bị và nhân sự của quân xâm lược và giải phóng một phần đáng kể các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng.

3. Phá hủy soái hạm của Hạm đội biển Đen: tàu tuần dương “Mátxcơva” ngày 14/04/2022. 

Đây không chỉ là đòn giáng nặng nề vào hình ảnh của hải quân Nga, Bộ Quốc phòng Liên bang Nga cùng Putox mà còn là cú sốc đối với cộng đồng cổ vũ cuồng Nga, bọn họ bắt đầu nhận ra rằng Nga có thể bị đánh bại. Và tàu tuần dương “Mátxcơva” đã “mở hàng” cho quá trình đếm ngược đến điểm cuối cùng kế hoạch tiêu diệt hoàn toàn Hạm đội Nga, mà lực lượng tàu bè của nó hiện đang nấp kỹ tại các cảng nằm sâu trong hậu phương Nga.

4. Giải phóng đảo Rắn (“Zmiiny island”) ngày 30/06/2022. 

Vào ngày 27 tháng 6 năm 2022, Lực lượng Vũ trang Ukraine đã tiến hành 10 cuộc tấn công tên lửa vào đảo, phá hủy toàn bộ thiết bị quân sự của Nga, bao gồm cả hệ thống tên lửa chống tăng Pantsir-1S. Người Nga gọi việc tháo chạy của quân chúng là một “cử chỉ thiện chí,” thực chất là vì lực lượng quân sự Nga trên đảo đang bị đe dọa hủy diệt hoàn toàn.

5. Giải phóng vùng Kharkiv vào tháng 9 năm 2022.

 “Cuộc phản công Slobozhan” của Lực lượng vũ trang Ukraine được lên kế hoạch và thực hiện xuất sắc, trong đó quân phòng thủ lãnh thổ Ukraine đã chiếm được đặc biệt là nhiều chiến lợi phẩm của quân đội Nga, giải phóng tới 20 khu định cư chỉ trong 2 ngày – một chiến thuật “chiến tranh chớp nhoáng” kinh điển. Việc giải phóng tỉnh Kharkiv có lẽ là đòn giáng mạnh nhất vào tinh thần của người Nga, nhất là khi không còn chiếm đóng được Kupyansk và Izyum. Coi như kế hoạch chiếm bằng được phần còn lại của Donbas (chủ yếu là hai thành phố Slovyansk và Kramatorsk) sẽ bị vứt vào sọt rác, vì mũi tấn công vào bên mạng sườn lực lượng Ukraine bảo vệ Donbas từ Izyum đã bị thủ tiêu, đồng thời tuyến hậu cần tiếp tế cho chiến trường Donbas của Nga khi không còn trung tâm Kupyansk.

6. Sự kiện cầu Kerch ngày 7 tháng Mười năm 2022. 

Ngày này có một xe container được cho nổ trên cầu, làm cây cầu “biểu tượng của kỷ nguyên Putox” bị hư hại nặng. Phía Nga giải thích là do phá hoại trong nội bộ đất nước, vì vậy sự kiện này thực ra không được liệt kê vào là một chiến thắng của người Ukraine – nhưng nó lại là một thất bại nặng nề cho Nga, đánh dấu quá trình xuống dốc không phanh của chế độ Putox.

7. Giải phóng Kherson ngày 11/11/2022. 

Kết quả của cuộc phản công thành công ở phía nam của Lực lượng vũ trang Ukraine ép quân chiếm đóng phải bỏ chạy sang tả ngạn vùng Kherson. Việc giải phóng Kherson khẳng định rằng người Nga nếu có thể chiếm được thì cũng chẳng có thể giữ được một thành phố lớn dưới sự kiểm soát của họ.

8. Bảo vệ bầu trời Ukraine trước các cuộc tấn công tên lửa dữ dội vào tháng Mười năm 2022 – tháng Hai năm 2023. 

Putox muốn phá hủy hoàn toàn cơ sở hạ tầng năng lượng của Ukraine, đẩy đất nước vào bóng tối và lạnh lẽo. Vào tháng 10 đến tháng 12 năm 2022, trong các cuộc tấn công tên lửa lớn, Không quân Nga đã sử dụng trung bình tới 80 tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo cũng như tới 50 máy bay không người lái tự sát trong một cuộc tấn công. Nhờ nguồn cung cấp tên lửa phòng không kịp thời từ phương Tây, hệ thống năng lượng của Ukraine đã tồn tại và đến tháng Ba năm 2023, Ukraine bắt đầu xuất khẩu điện sang Ba Lan, Moldova và Romania.

9. Phá hủy trại lính Nga được huy động ở Makiivka vào ngày 31 tháng Mười hai 2022. 

Lực lượng vũ trang Ukraine đã thực hiện ba cuộc tấn công bằng pháo phóng loạt HIMARS, kết quả là trong vòng vài phút, “đám đông” Nga khoảng 500 cá thể đã bị biến thành “kiện hàng 200” và khoảng 300 người khác bị th.ương.

10. Ngày 13 tháng Năm năm 2023 là một ngày u ám đối với Lực lượng hàng không vũ trụ Nga. 

Sử dụng hệ thống phòng không Patriot, Lực lượng phòng không Ukraine đã tiêu diệt tiêm kích – bom Sung-khui 34, tiêm kích đa năng Sung-khui 35, 2 tổ hợp trực thăng chế áp điện tử vô tuyến Mi-8MTPR-1 và trực thăng đa năng Mi-8 trên không phận vùng Bryansk của Liên bang Nga chỉ trong 5 phút. Một chiếc Sung-khui 35 khác cũng bị bắn hạ trên Biển Đen trong cùng ngày. Điều này buộc quân chiếm đóng Nga phải ngừng bay trên các khu vực đó trong một thời gian.

11. Phá hủy tàu ngầm Nga. 

Ngày 18 tháng Chín năm 2023, Lực lượng vũ trang Ukraine đã tiêu diệt một tàu ngầm Nga tại bến cảng Sevastopol. Đây là lần đầu tiên kể từ khi kết thúc Thế chiến thứ hai, Nga mất một tàu ngầm trong thời gian chiến tranh.

12. Thiết lập “bàn đạp” ở Krynky. 

Trong điều kiện cực kỳ khó khăn, Lực lượng vũ trang Ukraine đang gây sức ép hướng Dnipro và trấn giữ một phần dải ven biển gần làng Krynky ở tả ngạn vùng Kherson, nơi bị người Nga chiếm đóng.

13. Ngày 22 tháng Mười hai năm 2023 là một ngày đen tối khác đối với hàng không Nga. 

Vào ngày này, ba máy bay tiêm kích – bom Sung-khui 34 của Nga đã bị quân đội Ukraine phá hủy. Những tổn thất như vậy với không quân Nga là những đòn cực hiểm, bởi Nga chỉ có thể sản xuất 2 – 3 chiếc Sung-khui 34 mỗi năm.

14. Ukraine ngăn chặn “sáng kiến biển Đen” buộc Nga phải triển khai lại lực lượng từ Sevastopol về Novorossiysk. 

Tính chung, trong cuộc chiến tranh tổng lực, Lực lượng vũ trang Ukraine đã bắn trúng 59 tàu, thuyền của Hải quân Nga (12 chiếc bị đánh chìm), trong đó 16 chiếc bị drone mặt nước không người lái của hải quân bắn trúng (5 chiếc bị đánh chìm). Sử dụng drone mặt nước Sea Baby, Lực lượng Vũ trang Ukraine đã tiến hành cuộc tấn công vào Cầu Crimea vào ngày 17 tháng 7 năm 2023. Lực lượng điều khiển máy bay không người lái của hải quân đã trở thành lực lượng chủ lực trong bối cảnh đất nước không còn nhiều tàu bè, nhưng vẫn làm cho tổn thất của hạm đội Nga đã tăng lên đáng kể trong những tháng gần đây.

15. Máy bay trinh sát A-50 bị phá hủy vào ngày 14 tháng Giêng năm 2024 trên Biển Azov.

Giá trị của loại máy bay “có thể đồng thời theo dõi 60 mục tiêu” này là 330 triệu đô-la Mỹ, và việc phá hủy nó là tổn thất không thể bù đắp đối với Lực lượng Vũ trang Nga, bởi Nga hiện tại không thể sản xuất loại máy bay này. Cùng ngày, quân phòng thủ Ukraine đã phá hủy một máy bay IL-76 của Nga – cái gọi là “bộ chỉ huy bay.” Vào tháng Hai năm 2023, một máy bay không người lái của Ukraine đã tấn công một chiếc A-50 khác. Hiện tại, ở Liên bang Nga không có quá 7 chiếc như vậy.

16. Hai tàu đổ bộ cỡ lớn của Hải quân Nga bị phá hủy. 

Vào ngày 26 tháng Mười hai năm 2023, tàu đổ bộ “Novocherkask” đã bị phá hủy tại cảng Feodosia và vào ngày 14 tháng Hai năm 2024, tàu đổ bộ “Cesar Kunikov” đã bị phá hủy ngoài khơi gần bờ biển Alupka. Tàu này đã tham gia vào cuộc tấn công của Liên bang Nga vào Georgia năm 2008, sau đó hoạt động tích cực trong kế hoạch can thiệp của Liên bang Nga vào cuộc chiến ở Syria. Vào đầu tháng Hai, tờ Bild của Đức đã đăng một bài báo cho rằng Ukraine đã giành chiến thắng trong “trận chiến biển Đen,” khi xuất khẩu đường biển từ các cảng vùng biển Đen của Ukraine đã trở lại mức trước chiến tranh. Nga không thể can thiệp vào hoạt động của hành lang hàng hải và Hạm đội biển Đen của Liên bang Nga đã mất tới 40% sức mạnh nói chung – đây là những tổn thất thảm khốc đối với nước này.

17. “Cuộc chiến của máy bay không người lái.” 

Lực lượng vũ trang Ukraine đã trở thành quân đội đầu tiên trên thế giới sử dụng máy bay không người lái trên chiến trường, cũng như tấn công các cơ sở công nghiệp và quân sự của Nga.

Máy bay không người lái của Ukraine tấn công có hệ thống các mục tiêu trên lãnh thổ Liên bang Nga: từ Rostov và Novorossiysk đến Mátxcơva và Sankt Peterburg. Chỉ trong tháng Giêng năm 2024, Lực lượng vũ trang Ukraine đã thực hiện 3 cuộc tấn công bằng máy bay không người lái vào Sankt Peterburg và vùng Leningrad – cách biên giới với Ukraine 900 ki-lô-mét. Vào ngày 21 tháng Giêng năm 2024, cảng xuất khẩu – nhập khẩu dầu Ust-Luga bị hư hại nghiêm trọng, cơ sở hạ tầng của công ty NOVATEK bị thiêu rụi và xuất khẩu dầu của Nga thiệt hại hàng tỷ đô-la Mỹ.

18. Bảy máy bay chiến đấu của Nga bị bắn hạ chỉ trong 4 ngày. 

Đầu tiên, theo Bộ Quốc phòng Ukraine, lực lượng vũ trang nước này đã bắn hạ 6 máy bay chiến đấu của Nga chỉ trong vòng 3 ngày – đó là báo cáo hôm thứ Hai 19 tháng Hai năm 2024. Một máy bay Sung-khui 34 khác cũng bị bắn hạ hôm Chủ nhật (18 tháng Hai) và hôm thứ Ba (20 tháng Hai) thêm một Sung-khui 34 nữa bị bắn hạ. Như vậy tổng cộng 5 Sung-khui 34, 2 Sung-khui 35 bị bắn hạ chỉ trong 4 ngày. 

19. 20. Hai trận đánh bảo vệ Bakhmut và Avdiivka tôi viết thành một bài riêng – tức “KỶ NIỆM HAI NĂM CUỘC CHIẾN TRANH CỦA PUTOX Ở UKRAINE – PHẦN 2: Ý NGHĨA CỦA HAI TRẬN ĐÁNH BẢO VỆ BAKHMUT VÀ AVDIIVKA”

**


PHẦN 4: TRIỂN VỌNG CHIẾN THẮNG CỦA NHÂN DÂN UKRAINE. 

• Một số diễn biến của cuộc chiến qua các đoạn video trên mạng xã hội hôm qua 22/2/2024:

– Một đoạn phim góc quay từ ghế xạ thủ của một chiếc xe tăng do Thụy Điển sản xuất bắn vào phòng tuyến của Nga

– GLSDB lao vào Bộ chỉ huy của Nga ở Bờ Đông Kherson. 

– Cuộc tấn công bằng máy bay không người lái vào một APC (xe bọc thép chở quân) lặc lè quá tải đầy ặc quân Nga, bọn chúng “bay lên trời”.

– Cảnh quay từ drone một quả đạn pháo của Ukraine rơi thẳng vào chiến hào của Nga

– Vụ nổ điên cuồng của một chiếc APC của Nga, chắc hẳn nó được dùng để chở đạn dược tiếp tế.

– Cảnh quay đáng kinh ngạc về các hoạt động của HIMARS pháo kích vào vị trí của Nga ở Avdiivka. Thị trấn tiếp tục vẫn là địa ngục, nhưng bây giờ đã đổi vai, người Ukraine ở ngoài và quân Nga ngồi trong đống đổ nát.

1. “Chiến thắng Avdiivka” là công lao của Gerasimov?

Cuối tuần trước, ngay sau khi có tin chính thức về việc Bộ chỉ huy Ukraine quyết định cho rút quân khỏi Avdiivka, tôi đã thở phào: vậy là trận đánh đã kết thúc. Tôi thực sự thấy nhẹ nhõm, mặc dù nếu nói ra điều này nhiều người không đồng ý, vì cho rằng Avdiivka nếu giữ được lâu hơn nữa thì sẽ tiêu tốn của quân Nga nhiều nguồn lực hơn nữa, đặc biệt về nhân sự.

Nhưng quý vị cũng biết rằng tôi là người theo chủ nghĩa hòa bình, việc Nga cố chiếm thị trấn này bằng sức người, có nghĩa là bọn chỉ huy Nga dám tung vào trận chiến những thành phần quân nhân có chất lượng thấp nhất về khả năng tác chiến – thực sự đó là những thành phần cực kỳ đáng thương của xã hội. Vì vậy việc người Ukraine rút khỏi đó, như một quân nhân Ukraine nhắn cho tôi, tôi cho rằng là hợp lý: “Tránh đổ thêm máu cho cả hai bên, mà bên họ là chủ yếu.”

Việc Nga ném bom lượn vào thị trấn ngay cả trong lúc đang giao tranh vì pháo binh của chúng không còn được áp đảo như trước, cũng làm cho rất nhiều lính Nga chết oan.

Cũng do sự kiện rút quân này, mà bạn Facebook của tôi, bác NTT có ý kiến (đoán) rằng “Chỉ huy đánh Avdiivka là Gerasimov.” Tuy nhiên cho đến nay, sau sự kiện ở Crimea, lão này vẫn biến mất một cách bí ẩn.

Trong một bài bình luận gần đây có tựa đề “Bí ẩn về nơi Tướng Gerasimov đang ở” được đăng trên tờ Kyiv Post, Đại tá quân đội Hoa Kỳ đã nghỉ hưu Jonathan Sweet và cựu nhà kinh tế Mark Toth bày tỏ sự tò mò về việc hiện tại Gerasimov đang ở đâu. Họ đề cập rằng mặc dù khó có khả năng ông ta đã chết, nhưng điều thú vị là ông đã vắng mặt trước công chúng và Điện Cẩm-Linh vẫn giữ im lặng về tình trạng của ông này. Các tác giả nhận thấy điều kỳ lạ là Điện Cẩm-Linh đã không phản hồi trước những tin đồn cho rằng Gerasimov đã bị giết ở Crimea. 

Chúng ta sẽ nhận thấy có chi tiết đặc biệt khi đặt hai câu chuyện cạnh nhau: Gerasimov và Viktor Sokolov. Trong khi Nga đã có những nỗ lực phi thường để phủ nhận cái chết của Đô đốc Viktor Sokolov, chỉ huy cũ của hạm đội biển Đen, đến mức gần đây hắn ta còn bị cách chức nhân sự kiện một tàu Nga bị đánh chìm – chuyện này lại giáng một cái tát vào mặt bọn nhà báo xứ phía Đông nước Lào đang cố chứng minh việc đánh chìm là không có thật. Trong khi đó, Gerasimov thì biến mất mà không cần phải cải chính.

Điều đó làm dấy nên nghi ngờ rằng, chính hắn ta trốn đâu đó để thúc đẩy cho chiến dịch đánh chiếm Avdiivka “cho nó xong đi”. Nhưng cũng có những ý kiến cho rằng, hắn ta phải trả giá cho cái “trò mèo” BTG hay #Cụm_tác_chiến_cấp_tiểu_đoàn của mình. Tuy nhiên, nếu đúng Gerasimov là tên tướng chỉ huy đánh Avdiivka thật, thì điều này vừa đáng sợ, vừa đáng mừng. Đáng sợ, vì hắn hay tên nào đó làm chỉ huy cao nhất phía Nga, đã có những nỗ lực phi thường để đưa bom lượn FAB vào sử dụng trong cuộc chiến. Đáng mừng, vì chỉ như thế là hết: chúng sẽ cố gắng chiếm thêm nhiều thị trấn tương tự như Avdiivka như vậy nữa, và bây giờ chúng sẽ sử dụng phương pháp ném bom nát mục tiêu, rồi xua quân tiến chiếm. Phải chăng người Ukraine bó tay trước vấn đề này?

Nếu có ai tên là bó tay, thì người đó là chúng ta, còn người Ukraine thì không. Cho đến nay có những thông tin về việc Nga sử dụng bom lượn FAB ở Ukraine như sau:

Mặc dù bom này có thể được ném từ hầu hết các loại máy bay của Xô-viết trước đây và Nga ngày nay – chẳng hạn các loại hiện có như Tu-95, Tu-160 hay Tu-22M, nhưng gần đây chúng ta thấy chủ yếu chúng phải dùng Sung-khui 34 và 35 để ném. Sau đó, trên mạng xuất hiện video mang tính ca ngợi khả năng tác chiến tài tình của không quân Nga “Thả bom FAB-500SHN từ độ cao cực thấp bằng máy bay Su-34 ở Ukraine” ở đây:

https://youtube.com/watch?v=Kk4SRxYvhkc%3Ffeature%3Doembed

Tại sao đã có những tính năng “có thể được thả chính xác từ khoảng cách 40 ki-lô-mét vì được dẫn đường bằng vệ tinh” mà nay lại phải bay ở độ cao thấp để thả nó? Ai cũng hiểu rằng để nó bay được 40 ki-lô-mét xa, máy bay cần phải bay ở độ cao nhất định với một tốc độ nhất định, thì nó mới lượn đi xa được như thế. Câu trả lời duy nhất cho trường hợp này là: nó không được chính xác như quảng cáo, vì vậy muốn ném chính xác thì phải bay thật gần và ném ở độ cao thấp thôi. Khi đó thì cần tài nghệ của phi công Nga. 

Như thế, khả năng đánh phẫu thuật của loại vũ khí này, cũng vừa phải thôi, nhưng chắc chắn để tàn phá một thành phố với những tòa nhà chung cư khá to cao (so với quả bom 500 cân thì rất to) thì không khó. Vì vậy nguy cơ rất lớn đối với Ukraine hiện nay, là chúng sẽ ném tiếp vào các thành phố khác nữa để gây ra mức độ tàn phá lớn. Mới nhất, chúng chế tạo loại FAB-1500M-54-UGCM nặng một tấn rưỡi và độ chính xác (được quảng cáo là dưới 12 mét), nhưng căn cứ vào cánh lượn và một số cơ cấu thô sơ của nó, cũng như việc dẫn đường bằng GLONASS ọp ẹp, thì chắc chắn độ chính xác này là bốc phét. Nhưng với khối lượng 1500 cân thì cần gì độ chính xác.

Cũng “vì vậy,” chuyện Gerasimov đem vào đây là chỉ để có chuyện mà nói, và như vậy chúng ta có thể kết luận: Gerasimov cũng chỉ đến như vậy là chấm hết. Bài của chúng bây giờ đã rõ – người Ukraine cũng đã nỗ lực để bắn rụng Sung-khui rồi, nhưng chắc chắn là chưa đủ. Kiểu này có thể chúng ta sẽ thấy những cú luồn sâu của biệt kích đánh vào sân bay và kho bom thì vừa.

2. Bọn chỉ huy Nga, đứng đầu là tổng tư lệnh tối cao Putox có hiểu rằng chúng là “bên thua cuộc” hàng đầu thế giới về số binh sĩ thiệt mạng trong cuộc xâm lược Ukraine không?

Không. Nướng quân trên quy mô lớn từ lâu đã là một phần trong học thuyết quân sự của Nga. Trước đây, Stalin đã nói rằng “số lượng có chất lượng riêng của nó”, ông ta không chỉ nghĩ đến số lượng súng bộ binh và xe tăng chất lượng thấp được sản xuất hàng loạt mà còn nghĩ đến quân số của cái quân đội này (Hồng quân). Sau đó thì có thể có chút thay đổi ít nhất cho đến năm 1975, nhưng trong cuộc chiến của chúng ở Ukraine, thì hóa ra mọi chuyện chẳng có gì thay đổi cả – dù những kẻ hâm mộ đã từng tưởng cú “cải tổ quân đội” theo học thuyết Gerasimov đã đưa quân đội Nga lên hàng thứ nhì thế giới.

Tôi thất vọng, cũng như nhiều fan hâm mộ của cái quân đội vẫn duyệt binh đẹp đẽ trên Hồng trường đó, cũng thất vọng. Đến The Battle of Avdiivka đã bộc lộ quân đội Liên bang Nga được thiết kế và xây dựng dựa trên triết lý đơn giản này: “Số lượng, số lượng và số lượng.” Nhiều pháo binh. Nhiều xe tăng. Nhiều quân lính. Và bây giờ là nhiều bom lượn. Và bom thật to.

Bộ trưởng Quốc phòng Shói-gù chỉ giỏi ở hai điều, lòng trung thành với Putox và khả năng thúc đẩy hoạt động sản xuất vũ khí, và thế là quá đủ. Chuyện những loại vũ khí này hoạt động ọc ạch với tỉ lệ cao, hoặc một số binh lính thiếu thức ăn, mặc quần thủng đít và thiếu áo ấm, thậm chí không có cả giấy chùi ass có thể là điều chắc chắn sẽ khiến nhiều ông tướng ông tá ở phương Tây bị sa thải thậm chí bóc lịch, nhưng xét về tổng thể thì điều đó không thành vấn đề ở nước Nga.

Đây là điều mà phương Tây không hiểu, chúng ta không hiểu. May mà có người Ukraine hiểu.

Chiến lược xây dựng lực lượng vũ trang của Nga dựa trên triết lý “số lượng đánh bại chất lượng”. Tại sao phải tốn tiền huấn luyện nếu binh sĩ nếu như họ có tuổi thọ trung bình ngoài mặt trận chỉ vài ngày? Các đơn vị Quân đội Nga sử dụng các chiến thuật đơn giản nhất – những làn sóng người trong các trận đánh chiếm Bakhmut và Avdiivka, vì cách tiếp cận này mang lại một số lợi thế rõ ràng. Bất kỳ đơn vị quân đội phương Tây nào mất hơn 40% nhân lực sẽ không thể tiếp tục hoạt động nhưng do sử dụng chiến thuật và mệnh lệnh rất đơn giản, quân Nga có thể đối phó với tỷ lệ thương vong 80% và thậm chí cao hơn. Hơn thế nữa, sử dụng chiến thuật này không yêu cầu quân đội Nga phải mất quá nhiều công sức để đào tạo đội ngũ chỉ huy, sĩ quan sơ cấp và trung cấp. Để chỉ huy chiến thuật đó đâu có cần trình độ?

Vậy chất lượng, trình độ cao của vũ khí Nga có không, và dùng để làm gì? Không phải người Nga không thử cách tiếp cận “chất lượng cao” của phương Tây nhưng chúng không giỏi về chuyện đó. Xe tăng T-14 “Armata” siêu phức tạp và đắt tiền hóa ra lại hoàn toàn vô dụng trong khi bom lượn FAB-500 cổ lỗ lại đang hoành hành khi được ném số lượng lớn vào các thành phố Ukraine. Ngay cả các tên lửa hành trình vốn được ca ngợi của họ khi được bắn vào các mục tiêu ở Ukraine, cũng bị bắn hạ theo cách là “cần bắn hạ là nó bị bắn hạ, nó chỉ không bị bắn hạ khi nó không nhắm vào mục tiêu quan trọng.”

Tôi hoàn toàn không có ý làm nhân vật của “AQ chính truyện”, nhưng phải nói mọi chiến dịch của Nga ở Ukraine đều thất bại hoàn toàn, kể cả hai trận đánh chiếm Bakhmut và Avdiivka. Riêng với Avdiivka, tôi còn cho rằng người Ukraine thích phản công ngay khi quân Nga tràn vào cũng làm thừa sức, nhưng việc đó là không cần thiết. 

Vì vậy, con số gần 50.000 “kiện hàng 200” của Nga để đổi lấy mảnh đất 31 ki-lô-mét vuông, chưa nói đến hàng trăm xe tăng, cả nghìn xe bọc thép và một tá máy bay chiến đấu đắt tiền, chúng ta nghe thì sợ, nhưng với Nga là… bình thường. Người Nga đang làm những gì họ giỏi nhất, như tôi viết là ném lính vào cối xay. Thế nên, nếu chúng ta nói với một người Nga rằng họ đang là “bên thua cuộc lớn nhất mọi thời đại về số binh sĩ thiệt mạng trong cuộc xâm lược Ukraine”, hắn ta sẽ cười vào mũi chúng ta. Mất hàng trăm nghìn người là một phần trong kế hoạch của Putox.

3. Cần hiểu những nỗ lực của truyền thông bẩn có nguồn từ truyền thông Nga quanh sự kiện Avdiivka như thế nào?

Nếu như ai đó còn nhớ, trước đây đã từng có câu chuyện 60 lính đánh thuê người Pháp bị tiêu diệt ở Kharkiv, chắc cách đây khoảng 1 tháng. Chuyện này có thật hay không? Đúng, có một số người Pháp và nhiều người nước ngoài khác đang làm việc ngoài tiền tuyến ở Ukraine, với nhiều nhiệm vụ khác nhau, nhưng không bao giờ có chuyện họ tụ tập vào một chỗ để trở thành “một đơn vị lính đánh thuê” như vậy cả. Vì vậy lại càng không bao giờ có chuyện họ ở lại trong một tòa nhà nào đó (dạng như khách sạn) ở giữa thành phố Kharkiv để bị tấn công. Vậy tại sao có chuyện đó? Vì cùng thời gian này, Tổng thống Pháp Macron tuyên bố rằng chính phủ của ông sẽ gửi thêm một lô 40 tên lửa hành trình SCALP-EG tới cho Ukraine. 

Quyết định này rơi đúng vào giai đoạn chiến dịch tuyên truyền của Điện Cẩm-Linh, rằng phương Tây đã buông xuôi, bỏ rơi Ukraine – ấy thế mà cái anh chàng Macron này tự nhiên tò tò gửi thêm cho Ukraine, mà gửi gì, bông băng thuốc đỏ thì không gửi, gửi đúng thứ bọn chúng sợ nhất hiện nay: tên lửa hành trình, thứ đã tiễn cả Bộ chỉ huy hạm đội biển Đen lẫn Cụm lực lượng Kherson về chầu trời. Vì vậy chúng sáng tác ra câu chuyện lính Lê Dương Phú-lãng-sa, nhằm hai mục đích. Mục đích thứ nhất, động viên dân chúng trong nước rằng, Pháp là con muỗi, nếu cần bọn anh trả đũa ngay. Mục đích thứ hai, dằn mặt nội bộ nước Pháp: người Nga có thể g.iết hàng chục người Pháp lúc nào cũng được. Macron tuổi gì mà dám ủng hộ Ukraine? 

Với Avdiivka cũng thế – trước thềm cuộc bầu cử đến gần đương nhiên là Putox cần chiến thắng, mặc dù hồi trả lời trực tuyến hắn đã lừa chúng ta và lừa luôn cả ISW, để tất cả chúng ta tưởng rằng hắn và bộ sậu không quan tâm gì đến cuộc chiến tranh ở Ukraine, cuộc chiến này chỉ là vớ vẩn thôi… Hóa ra không phải như vậy. Sau Avdiivka, hôm thứ Ba (20/2) hắn gào lên đe dọa rằng “quân đội Nga sẽ tiến sâu hơn vào Ukraine để phát huy thành công trên chiến trường sau khi thị trấn Avdiivka thất thủ,” và còn trơ trẽn mô tả “quân đội Ukraine đã buộc phải chạy trốn trong hỗn loạn.”

Tất nhiên, với những người hiểu biết, thì chuyện này không dọa được. Nó cũng cho thấy họ đã trở nên thất vọng và bất lực như thế nào, và để khỏa lấp sự thất vọng và bất lực đó, chúng sẽ tổ chức tấn công bằng rất nhiều thịt người và bom lượn. 

4. Putox nghĩ gì khi mọi thành phố mà hắn san bằng ở Ukraine đều là thành phố mà hắn ta sẽ phải xây dựng lại nếu biến Ukraine thành một phần của Nga? 

Chẳng lẽ sẽ trả tiền cho điều đó? Hay hắn ta sẽ để cho cái thứ “nước Nga” dạng này trong đống đổ nát? 

Có, hắn có xây dựng lại, nhưng là với tốc độ hết sức… thần kỳ như ở Mariupol, là để quay phim chụp ảnh. Sau đó, có những báo cáo của tình báo Ukraine cho biết, chúng chôn hàng trăm nạn nhân trong những hố tập thể, rồi trồng cây và làm nhà cao tầng lắp ghép lên trên. Chính thời điểm cuộc chiến đi qua được hai năm này, vẫn chỉ thấy thành phố dừng lại ở đó. Không bao giờ quay lại được quá khứ của thành phố xinh đẹp đó, đã bị phát-xít Nga giã nát.

Các cuộc chiến tranh ở Nga đang biến các thành phố Ukraine thành đống đổ nát, trong khi nền kinh tế chiến tranh và các ngành công nghiệp năng lượng của chính nước này đang làm tăng dòng đồng rúp cho các ngành công nghiệp quân sự và công nghiệp, ngược lại làm suy giảm kinh tế dân sự, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của đa số dân chúng, những người không bước chân được vào công nghiệp quốc phòng và cũng không muốn đi lính cho Putox.

Vì vậy đến nay chúng ta chưa thể hình dung ra được Putox sẽ xây lại tất cả những nơi hắn biến thành gạch vụn đó như thế nào. Cũng không rõ rằng, tại sao với khẩu hiệu đi “giải phóng” với “phi phát-xít hóa” mà hắn lại có hành động hủy diệt của chính lũ quốc xã như vậy. Thực chất, Putox không có thời gian. Mục tiêu của hắn là phải chiếm Ukraine và biến Kyiv trở lại và là một phần của Nga. Sau đó, nó có đổ nát đói khổ hơn “đất Nga chính” thì cũng là hợp lý. Suy nghĩ của loài quỷ dữ chỉ có thể là không cho phép những nơi khác được phồn vinh hơn chỗ của mình.

Đúng, bây giờ chắc chắn Putox không thể nghĩ gì đến việc hắn có đủ tiền, nguồn lực để xây dựng lại tất cả hay không. Vì chính hắn cũng không tin vào chiến thắng của hắn – nói chính xác là hắn không thể hình dung ra chiến thắng của hắn sẽ như thế nào. Hắn đang thi hành chiến tranh vì mạng sống của chính mình. Điều này làm cho những “chiến thắng” của hắn cho đến nay, từ Sievierodonetsk đến Bakhmut và bây giờ là Avdiivka, vô nghĩa cả.

5. Triển vọng chiến thắng cuộc chiến của người Ukraine

Cách đây 2 năm, khi cuộc chiến tranh này mới nổ ra, được hỏi “nghĩ sao, ai sẽ thắng trong cuộc chiến?” thì tôi trả lời: “Tôi không biết người Ukraine có thể thắng được hay không, nhưng chắc chắn Nga Putox sẽ thua.” Và chỉ sau cái ngày 24 tháng Hai một tuần, tôi viết: “Người Ukraine giữ được chính quyền, là không thua, mà không thua thì đã là thắng rồi.” Đã từng có lúc chúng ta phải ngồi bàn soạn với nhau những chuyện động trời: người Ukraine rút lên vùng núi Carpat để kháng chiến, vài năm sau may ra mới quay lại đánh đuổi quân Nga đi được. 

Rồi đến đoàn xe dài 64 ki-lô-mét kéo đến Kyiv – ai cũng tưởng chúng chở quân và vũ khí để đánh chiếm thủ đô Kyiv. Ai dè chúng chở quân phục để duyệt binh, con dấu và bảng tên của các cơ quan chính quyền ngụy quyền chúng định lập nên. Và sau đó các đơn vị xe tăng của chúng bị đốt cháy ở ngoại vi Kyiv, Chernihiv, Sumy… ôm đầu máu chạy về. Nhưng chúng chưa chịu thua, quyết chiến thêm trận nữa: #The_Battle_of_Donbas. Lúc này chúng ta đã lo lắng đến một kịch bản nước Ukraine bị chia cắt – và ở đâu: theo con sông Dnipro, nghĩa là toàn bộ tỉnh Kharkiv, Donbas bị chiếm và có thể là Sumy, Poltava… nhìn chung tất cả phía đông và nam của Ukraine bị chiếm hết. Nhưng chúng chỉ chiếm được có hai thành phố Sievierodonetsk và Lysychansk, sau khi biến Sievierodonetsk thành gạch vụn. Chúng ta hãy cùng nhìn lại:

Ngày 24/2/2022 sẽ đi vào sử sách giống như ngày 1/8/1914 hay ngày 1/9/1939. Nga trở thành nước đầu tiên dấn thân vào cuộc chiến tranh xâm lược trong thế kỷ 21. Việc chiếm đóng Ukraine chỉ là mục tiêu trung gian của Putox: bằng việc bắt đầu chiến tranh, hắn ta đã thách thức phương Tây trong nỗ lực thay đổi trật tự thế giới hiện có và cho thấy sự yếu kém, thiếu hiệu quả của các thể chế siêu quốc gia của phương Tây.

Hầu hết các nước trên thế giới không tin rằng Ukraine sẽ đứng vững, cho Lực lượng vũ trang Ukraine nhiều nhất là vài ngày, và một số quốc gia thân mật với Putox đã mơ thấy Ukraine thất thủ. Quân Nga tiến về từ 9 hướng khác nhau từ phía bắc, phía đông và phía nam. Tổng cộng có ít nhất 220.000 quân Nga đã tham gia vào cuộc xâm lược. Đó là một cuộc chiến tranh xâm lược được một quốc gia khủng bố lên kế hoạch cẩn thận.

Trong những ngày đầu tiên của cuộc chiến, quân Nga, vốn có lợi thế về quân số gấp 10 lần quân phòng thủ Ukraine, đã bị tổn thất nặng nề gần Kyiv khi cố gắng đổ bộ xuống sân bay Gostomel, nhưng chiến dịch bất ngờ đột kích thọc sâu của chúng đã thất bại hoàn toàn. Vào ngày 25 tháng Hai năm 2022, đường băng của sân bay bị phá hủy và vào ngày 2 tháng Tư năm 2022, Lực lượng vũ trang Ukraine đã giải phóng Gostomel.

Ngay vào ngày 27 tháng Hai năm 2022, khi số người Nga thiệt mạng vượt quá 5.000 người và Kyiv vẫn đứng vững, rõ ràng là kế hoạch chớp nhoáng chiếm được toàn bộ Ukraine của Putox đã hoàn toàn sụp đổ. Và vào đầu tháng Tư năm 2022, Lực lượng vũ trang Ukraine đã giải phóng các khu vực phía bắc Ukraine – Kyiv, Zhytomyr, Chernihiv và Sumy.

Chỉ khi đó, thế giới mới bừng tỉnh. Ngày càng có nhiều quốc gia trên thế giới ủng hộ Ukraine. Những lời kêu gọi giúp đỡ Lực lượng vũ trang Ukraine trở thành xu hướng chủ đạo ở phương Tây trong bối cảnh nhận thức được mối đe dọa ngày càng tăng từ Liên bang Nga, quốc gia đang chuẩn bị cho một cuộc đối đầu kéo dài nhiều năm.

Vào tháng Bảy năm 2022, trong điều kiện vô cùng khó khăn, Ukraine đã khôi phục được xuất khẩu ngũ cốc, góp phần đảm bảo an ninh lương thực toàn cầu. Trong thời gian từ tháng Năm đến tháng Bảy năm đó, hầu hết các cơ quan đại diện ngoại giao đã được sơ tán ngay trước cuộc xâm lược toàn diện đã quay lại tiếp tục công việc của mình ở Ukraine.

Ukraine đã giải phóng hơn 50% lãnh thổ bị chiếm đóng sau ngày 24/2/2022. “Quân đội Thế giới thứ hai” hóa ra chỉ là một huyền thoại được tuyên truyền của Nga được dựng lên và bồi đắp trong nhiều năm.

Tính đến giữa tháng Hai năm 2024, tổng thiệt hại về nhân lực trong quân đội Nga đã vượt quá 403.000 người. Lực lượng vũ trang Nga cũng mất: 6.498 xe tăng, 12.232 xe bọc thép, 9.733 hệ thống pháo, 986 súng phòng không, 674 hệ thống phòng không, 336 máy bay, 325 trực thăng, 25 tàu thuyền và 1 tàu ngầm. Đây là những tổn thất lớn nhất mà Liên Xô / nước Nga hậu Xô-viết phải gánh chịu trong tất cả các cuộc chiến tranh sau năm 1945.

Sau hai năm chiến tranh toàn diện với Nga, quân đội Ukraine là quân đội giàu kinh nghiệm nhất ở châu Âu và là quân đội duy nhất có kinh nghiệm chiến tranh với Liên bang Nga. Ukraine đã làm được điều quan trọng nhất: tiêu diệt lực lượng dự bị tốt nhất và có năng lực nhất của quân đội Nga, và nếu phương Tây tiếp tục hỗ trợ toàn diện cho Ukraine, thì mối đe dọa Nga mở rộng sang châu Âu sẽ không thể xảy ra trong nhiều thập kỷ.

Vậy đó, xuất phát điểm của chúng ta hai năm trước đã từng là: “Nếu Ukraine không thua, tức là chiến thắng.” Và bây giờ thì sao? Các cuộc chiến ban đầu có vẻ tốt cho những đội quân chiến thắng, nhưng lại không tốt cho những đội quân đã sa lầy trong nhiều năm mà không thu được lợi ích gì, hoặc chỉ đạt được những lợi ích không đáng kể trong khi tiêu tốn quá nhiều nguồn lực vào đó. Và đó chính là tình hình lâu dài đối với lực lượng vũ trang Nga trong cuộc chiến của Putox ở Ukraine. Nga đã tiêu tốn nhiều nguồn lực và mất đi binh lính, thiết bị, đạn dược và vũ khí kể từ năm 2014 đến tháng 2/2022, cả năm 2022 và 2023 và bây giờ đã là năm 2024.

Năm 2024 đến với Putox ở một vấn đề: hắn không thể cứ thế “rời khỏi” Ukraine. Hắn đã to mồm, đã cam kết với bàn dân thiên hạ và cả bản thân hắn về đủ các thứ, nhưng bây giờ thì chúng ta có thể đảm bảo với nhau rằng, hắn đang không chắc mục tiêu của mình là gì nữa. Lại vẫn “phi phát-xít hóa” “trung lập hóa Ukraine” – nhưng sau đó rồi là sao? Có một điều hắn không muốn và không dám nhắc đến (và đây là điều tôi nợ từ bài trước, bây giờ mới viết)…

Khi comment vào bài phần 3 của tôi, anh Chánh Văn có viết: “Đừng quên ta đã từng thống nhất với nhau rằng: động lực khách quan từ bên trong đưa đến cuộc chiến tranh này. Diễn biến tự nhiên của căn bệnh thể chế đến hồi phải vậy. Chủ nghĩa dân tộc cực đoan là dưỡng chất nuôi sống chế độ Putox. Rồi đến lượt nó – chủ nghĩa dân tộc cực đoan này – lớn mạnh, trở thành một biến thể ăn thịt thể chế đó thông qua chiến tranh. Ngoài ra, bạo phát để bạo tàn còn là quy luật tiến hoá của xã hội tiến tới chân, thiện, mỹ.” Nếu như tôi không nhầm, anh ấy đang đề cập đến chủ nghĩa dân tộc cực đoan mà ở suốt thời gian trước chuẩn bị cho cuộc chiến, nó được thể hiện ra ở nước Nga bằng “chủ nghĩa Đại Nga” (và cả Á – Âu của Dughin nữa chứ!). Nếu như tôi hiểu như vậy là đúng, thì xin bổ sung một ý nữa: “còn một động lực bên trong (khác) nữa, là mong muốn cháy bỏng của đa số người dân Ukraine hướng về Châu Âu.” 

https://www.facebook.com/lai.phuc.7393/posts/pfbid08E2GYqRP9Jn8QY9dipW9qAkLKxZtLz4bCEbvB7GDKkLTKhNTfWUdyj8FKAEaB4DVl

Ukraine chiếm một vị trí nổi bật trong kế hoạch khôi phục đế chế Nga, mà hình thức bên ngoài là kế hoạch “khôi phục không gian Xô-viết” của Putox. Hắn ta đã chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh xâm lược trong nhiều năm, và cái gọi là “Thỏa thuận Minsk,” trong trường hợp được ký kết mà theo đó chính phủ Ukraine sẽ đầu hàng Mục-tư-khoa, sẽ dẫn đến kết quả là ông chủ Điện Cẩm-Linh sẽ mặc nhiên chiếm đóng Ukraine mà không cần chiến tranh. Khi đó hắn chỉ cần những công cụ để thực hiện chính sách đô hộ là đủ.

Kế hoạch này của hắn dựa trên lý thuyết cho rằng người dân Ukraine gốc Nga sẽ nổi dậy, chào đón quân đội Nga và lật đổ chính quyền Zelenskyy. Từ đó, chính nhóm dân Ukraine gốc Nga ngày sẽ là lực lượng chính để đô hộ “Ukraine thuộc Nga”, thi hành chính sách đàn áp đối với những người “Ukraine gốc.” Về điều này, tôi đã viết một câu trích dẫn trong sách, từ một nhà văn Nga viết về cuộc Chiến tranh Vệ quốc 1941 – 1945 của Liên Xô, nay chưa có thời gian để xem lại ai và sách gì: “Một khi đã khác nhau về lý tưởng, thì sự hằn thù lẫn nhau giữa những người cùng dân tộc còn ghê gớm hơn những người khác dân tộc.” Ông nhà văn này viết về sự hằn thù giữa người Nga căm thù chế độ Stalin với những người Nga theo cộng sản, còn kinh khủng hơn giữa người Đức và người Nga. Putox thì không hiểu điều đó – và thực tiễn cuộc chiến đã cho thấy rất rõ: những người theo Nga, thì đã chiến đấu trong hàng ngũ li khai từ 2014 và ngay khi chiến tranh bùng nổ đã bỏ sang Nga hết, còn lại là cả những người “dân tộc Nga quốc tịch Ukraine” nhưng với mong ước cháy bỏng về một nước Ukraine văn minh, đi cùng châu Âu. Với họ, nước Nga của Putox chỉ là cái máng lợn của độc tài chuyên chế. Putox thua, chắc chắn thua ở chỗ đó.

Trên đây tôi viết hai câu: “Putox không biết mình muốn gì” và “Putox không dám nhắc đến một điều” – dù hắn nói xa nói gần, thậm chí tấn công trực diện vào phương Tây, coi đó là một công cụ để đàn áp niềm mong mỏi cháy bỏng của người dân Ukraine hướng về thế giới văn minh. Hắn không biết mình cần cái gì để đàn áp, dập tắt niềm mong mỏi đó. Hắn càng không dám nhắc đến điều đó – chưa bao giờ! Vì hắn biết hắn sẽ thua trước niềm mong mỏi đó. Và hắn bế tắc, vì dù có chiến thắng bằng quân sự chốc lát trong một vài tháng tới, cũng đồng nghĩa với việc hắn phải đàn áp tình cảm đó của người Ukraine – yếu tố chắc chắn sẽ dẫn tới diệt vong chế độ của hắn thậm chí làm tan rã nước Nga.

Như trong bài viết cách đây vài kỳ, tôi có viết sơ bộ về thế BẾ TẮC. Đầu tiên, là Ukraine thiếu đạn dược và vũ khí. Cuộc chiến tổng lực do Nga phát động đã từng hiện thực hóa việc cung cấp vũ khí kịp thời cho Lực lượng vũ trang Ukraine, và bây giờ cần phải được tiếp tục. Quá trình đó không được phép gián đoạn bởi Điện Cẩm-Linh chỉ hiểu ngôn ngữ vũ lực. Putox đang chuẩn bị cho một cuộc đối đầu lâu dài có thể kéo dài chừng nào hắn còn nắm quyền. Như vậy, việc cung cấp trang thiết bị quân sự, hệ thống phòng không, tên lửa tầm xa và đạn pháo chính là đóng góp tối ưu cho tương lai hòa bình của châu Âu. Nếu Lực lượng Vũ trang Ukraine không thể ngăn chặn nhà nước khủng bố Putox thì người Ba Lan, người Đức và người Áo sẽ phải làm điều đó.

Và câu trả lời đã lác đác vang lên. “Ukraine hiện đang yêu cầu chúng tôi cung cấp đạn dược và pháo binh. Chúng tôi, Đan Mạch, đã quyết định chuyển toàn bộ pháo binh của mình sang Ukraine. Vì vậy, xin lỗi các bạn, có thiết bị quân sự ở châu Âu, vấn đề không chỉ là sản xuất. Chúng ta có vũ khí, đạn dược, hệ thống phòng không mà chúng ta chưa sử dụng. Chúng phải được bàn giao cho Ukraine” – Mette Frederiksen, Thủ tướng Đan Mạch phát biểu. “Cho đến nay, chúng tôi đã tìm thấy nửa triệu quả đạn pháo 155mm và 3 triệu quả đạn pháo 122mm, chúng tôi sẽ có thể vận chuyển đến Ukraine trong vài tuần nữa nếu tìm được nguồn tài trợ. Chúng tôi sẽ hướng tới các đối tác của mình ở Mỹ, Đức, Thụy Điển…” – Petr Pavel Tổng thống Cộng hòa Séc nói.

Vậy theo quý vị, người dân Ukraine có chiến thắng được không? Hãy quay lại với xuất phát điểm của chúng ta: “không thua là đã thắng rồi!” – Ukraine đã giải phóng được 50% lãnh thổ bị Nga chiếm, chủ yếu là do một số kẻ phản bội dâng đất cho Nga. Còn lại, chiếm được chỗ nào, Nga bầm dập chỗ ấy. Sau trận đánh chiếm Avdiivka, Putox lớn tiếng dọa nạt sẽ tấn công tiếp – vậy có thể ném bom lượn được vào đâu đây? Suốt chiến tuyến, những chỗ để ném bom lượn hiệu quả là các “thành phố” đâu có còn nhiều? Vậy nếu viện trợ của nước Mỹ ngừng hẳn, người Ukraine cứ duy trì được chiến tuyến như hiện nay, thì Putox hi vọng được vào điều gì?

Khi hắn to mồm nhất, là hắn hi vọng nhất và cũng sẽ thất vọng nhất – hắn đang dọa để phương Tây ép Ukraine ngồi vào bàn đàm phán trước bầu cử… chưa hết, hắn yêu cầu thằng nghiện loạn thần Mét-vi-đíp dọa tiến đến Kyiv nữa chứ! Tiến đi, hai năm trước còn cách thủ đô chục cây số còn chẳng vào được, nữa là bây giờ. Trong những ngày qua chúng ta nghe quá nhiều thông tin về việc phía Ukraine thiếu đạn dược, thậm chí báo chí xứ nào đó còn tung tin lính Ukraine kiệt quệ, mệt mỏi, chửi bới vang trời. Nhưng chỉ một ngày sau Avdiivka, liên tục những cú “lính Nga bay lên trời,” rồi các con số đây: 1050, 1080, 1290, 1230, 1130, 1160, 1000 – là số kiện hàng 200 tính từ ngày 17/2 đến 23/3 – kỳ lạ chưa – có kiểu “thiếu đạn” gì mà lạ thế?

Thằng nguyên soái ván ép Shói-gù vừa tung tin Ukraine chuẩn bị 4 lữ đoàn để tấn công Crimea. Nếu chúng biết được là 4 lữ đoàn, thì thực tế phải là 14, 24, 34 lữ đoàn chứ không phải ít đâu. Vậy thắng hay thua, tôi xin nhường quý vị độc giả cho câu trả lời.

Phúc Lai GB

Trích Diễn Đàn Thế Kỷ

https://diendantheky.net/phuc-lai-g-b-ky-niem-hai-nam-cuoc-chien-tranh-cua-putox-o-ukraine/embed/#?secret=3OmiXQKNca#?secret=OYe6vkvsGL