1. Tỉnh Phú Yên khó khăn khi sáp nhập vào tỉnh Đắk Lắk.
2. Tỉnh Kontum khó khăn khi sáp nhập vào tỉnh Quảng Ngãi.
3. Tỉnh Quảng Trị khó khăn khi sáp nhập vào tỉnh Quảng Bình.
4. Tỉnh Quảng Nam khó khăn khi sáp nhập vào thành phố Đà Nẳng.
5. Tỉnh Hải Dương khó khăn khi sáp nhập vào thành phố Hải Phòng.
6. Tổng Bí Thư Việt Cộng phát biểu về thành phần trí thức.
7. Trí thức nói về cái mặt của Công An Việt Cộng.
8. Nhận định ngắn của vài vị trong nước.
***
1. Tỉnh Phú Yên sáp nhập vào tỉnh Đắk Lắk.
Tỉnh lỵ là Ban Mê Thuột.
Từ tháng 4/2025, tỉnh Đắk Lắk (thời Việt Nam Cộng Hòa là Ban Mê Thuột) chuẩn bị kế hoạch nhà ở cho cán bộ, viên chức, và công chức, từ tỉnh Phú Yên (Tuy Hòa) chuyển lên làm việc khi 2 tỉnh sáp nhập. Đồng thời, chuẩn bị trường lớp cho học sinh theo cha mẹ từ Tuy Hòa lên Ban Mê Thuột tiếp tục học hành.
Thành phố Ban Mê Thuột đang quản trị một số nhà công vụ, nhà khách, nhà ở cũ thuộc tài sản công, trụ sở cũ không còn sử dụng, và ký túc xá sinh viên. Với 35 cơ sở nhà có thể sử dụng ngay, Đắk Lắk đã có chỗ ở cho khoảng 360 cán bộ. Trong số đó, nhà khách Tỉnh Ủy với 52 phòng, các khu ký túc xá của Đại Học Tây Nguyên, Cao Đẳng Sư Phạm, Cao Đẳng Đắk Lắk, cùng các căn nhà công vụ và cơ sở nhà đất do Sở Xây Dựng và Sở Tài Chánh quản trị, sẽ được tận dụng.
(Tỉnh Đắk Lắk trưng dụng nhà khách tỉnh ủy)
Ước tính tổng số cán bộ + công chức + viên chức tỉnh Phú Yên cần chỗ ở sau khi sáp nhập là khoảng 1.000 người. Như vậy, sau khi sử dụng toàn bộ số nhà và cơ sở hiện có, vẫn thiếu chỗ ở cho khoảng 640 người. Tỉnh dự định trưng dụng thêm 2 cơ sở, là Trường Cao Đẳng Đắk Lắk và Ban Chỉ Huy Quân Sự tỉnh . Tuy nhiên, tổng sức chứa của hai cơ sở này cũng chỉ đủ cho 379 người, vậy là vẫn còn thiếu chỗ cho 258 người.
Tổng chi phí dự trù tu sửa và mua sắm trang thiết bị cho 35 cơ sở chánh và 2 cơ sở dự phòng, là hơn 85 tỷ đồng. Nguồn tài chánh sẽ bao gồm ngân sách tỉnh năm 2025, ngân sách trung ương hỗ trợ (nếu có), cùng nguồn xã hội hóa từ sự tự nguyện của cán bộ.
Việc chuẩn bị sửa chữa nhà sẽ bắt đầu từ tháng 4/2025. Việc tu sửa nhà và mua sắm để trang bị bên trong, sẽ hoàn thành trong tháng 6/2025, để có thể bàn giao cho cán bộ từ tháng 7/2025. (tóm lược bài trên đài VOVN trong Google News ngày 15/4/2025)
2. Tỉnh Kon Tum sáp nhập vào tỉnh Quảng Ngãi.
Tỉnh lỵ là Quảng Ngãi.
Từ ngày 1/7/2025, hằng ngàn công chức viên chức từ tỉnh Kon Tum chuyển xuống Quảng Ngãi làm việc, vì vậy mà nhu cầu chỗ ở và sự di chuyển lên xuống, là một trong những vấn đề khó khăn cho tỉnh mới lẩn cán bộ viên chức tỉnh cũ.
Giữa tháng 6/2025, vợ chồng anh Quốc Bảo cùng hàng trăm công chức tỉnh Kon Tum xuống thành phố Quảng Ngãi tìm chỗ ở. Những cán bộ công chức từ Phó Giám Đốc Sở trở lên, sẽ được ở trong nhà công vụ, trong khi Anh Bảo cùng với phần lớn trong số. 1.100 công chức viên chức của tỉnh Kon Tum, phải tự tìm chỗ ở với mức hỗ trợ 2.000.000 đồng một tháng trong hai năm đầu.
Với khoảng cách 200 cây số, đoạn đường đèo quanh co khá nguy hiểm, không cho phép anh Bảo sáng sớm xuống Quảng Ngãi, chiều tối trở về Kon Tum, vì vậy mà anh phải tìm nhà mướn tại Quảng Ngãi. Hơn 1.000 cán bộ viên chức cùng gia đình từ Kon Tum xuống tìm nhà ở, khiến bất động sản ở thành phố Quảng Ngãi trở nên khan hiếm và tăng giá. Vợ chồng anh Bảo than thở: “Nhà thì cũ mà giá thì uá cao, lại cách cơ quan làm việc gần 10 cây số, nhưng không dưới 3.500.000 đồng một tháng”.
Trên đường trở lại Kon Tum, vợ chồng Quốc Bảo có người môi giới ngôi nhà. Xem hình thấy nhà mới, cách chỗ làm khoảng 4 cây số, vợ chồng anh Bảo đồng ý, liền đặt tiền cọc. Chỉ vài phút sau, người môi giới xin lỗi là chủ nhà đã nhận tiền cọc của người khác rồi. Năm phút tiếp theo, người môi giới lại nói đã thương lượng được với chủ nhà. Cuối cùng, vợ chồng Quốc Bảo từ Kon Tum xuống Quảng Ngãi mướn được căn nhà với giá 4.500.000 đồng một tháng.
3. Tỉnh Quảng Trị sáp nhập vào tỉnh Quảng Bình.
Tỉnh lỵ là Đồng Hới.
Khoảng 1.300 công chức viên chức tỉnh Quảng Trị phải ra Đồng Hới làm việc sau khi Quảng Trị sáp nhập Quảng Bình. Với đoạn quốc lộ Quảng Trị ra Đồng Hới khoảng 100 cây số, còn có đường xe lửa Bắc – Nam với ga Đông Hà thuộc Quảng Trị và ga Đồng Hới thuộc Quảng Bình
Từ ngày 1/7/2025, chuyến xe lửa DH1/DH2 giữa ga Đồng Hới và ga Đông Hà, với giá vé mỗi lượt là 105.000 đồng, nếu khách đi khứ hồi thì được giảm 25% vé chuyến về. Thời gian mỗi chuyến đi là hai tiếng đồng hồ.
Theo phân tách của nhiều công chức thì từ Quảng Trị đến Đồng Hới phải chuyển tiếp ba chặng. Đầu tiên là từ nhà đi xe gắn máy hoặc xe buýt tới ga Đông Hà, rồi lên xe lửa chạy hai tiếng đồng hồ tới ga Đồng Hới, và phải đi tiếp gần 4 cây số mới tới nơi làm việc. Tổng số giờ di chuyển là bốn tiếng rưỡi mỗi ngày, bằng nửa thời gian làm việc, với chi phí đi lại ít nhất 4.000.000 đồng/tháng.
Một công chức (xin giấu tên) thuộc Sở Nội Vụ Quảng Trị phân tách: “Lương tôi hơn 10.000.000 đồng/tháng, chi phí ra vào giữa Quảng Trị với Đồng Hới gần một nửa tiền lương, nếu tự túc bằng xe gắn máy thì vừa nguy hiểm, vừa tốn kém nếu đi về trong ngày. Vì thế tôi quyết định sáng sớm thứ hai ra Đồng Hới làm, ở nhà công vụ, và chiều thứ sáu về Quảng Trị, chấp nhận xa vợ con”.
Ông Hoàng Đăng Cương, Giám Đốc Sở Xây Dựng tỉnh Quảng Bình, cho biết: “Công tác chuẩn bị nhà công vụ cho cán bộ tỉnh Quảng Trị ra Đồng Hới làm việc đang được thực hiện. Tỉnh tái sử dụng các trụ sở bị dôi dư để sửa chữa thành nhà công vụ. Hiện có 11 cơ sở nhà ở dôi dư, có thể biến thành nhà ở công vụ”.
4. Tỉnh Quảng Nam sáp nhập vào thành phố Đà Nẳng.
Sau khi sáp nhập với thành phố Đà Nẵng, 1.885 cán bộ, công chức, viên chức từ Quảng Nam phải ra Đà Nẵng làm việc. Một nữ công chức thuộc Sở Nội Vụ Quảng Nam chia sẻ:
“Tôi đang đau đầu khi phải sắp xếp việc đi lại, để có thể đưa đón con tôi đi học. Nhà tôi ở Tam Kỳ, chồng làm việc ở huyện Núi Thành, hai con đang theo học tiểu học, mầm non, cha mẹ tôi thì lớn tuổi và ở quê cách nhà tôi hơn 50 cây số. Mỗi ngày, vợ chồng thay nhau đưa đón con đến trường, do nhà ở và nơi làm việc tại Tam Kỳ nên rất thuận lợi. Sau khi sáp nhập, tôi phải ra Đà Nẵng làm việc, cuộc sống gia đình tôi xáo trộn. Từ nhà đến Đà Nẳng với khoảng cách 70 cây số, mỗi sáng lúc 5 giờ 30 phút lên xe dịch vụ đưa đón tận nơi thì 7 giờ đến chỗ làm. Chiều hết giờ làm việc lúc 5 giờ, về đến nhà lúc 6 giờ 30 phút, có nghĩa là tôi không thể đưa đón con đi học, mà chồng tôi thì đi làm xa và rất bận, nhưng phải đưa đón con đi học”.
“Ngày nào tôi cũng chạy xe gắn máy cả đi lẫn về là 140 cây số, sẽ rất vất vả và nguy hiểm, nhất là vào mùa mưa bão. Công việc nhiều hôm không kết thúc như dự định, có cuộc họp hết giờ hành chánh vẫn chưa xong. Giữa Quảng Nam với Đà Bẳng có xe buýt 30 phút một chuyến, nhưng không tiện, vì khi đến Đà Nẵng, xe buýt dừng ở bến xe phía Nam, cách tòa hành chánh hơn 10 cây số. Nếu sử dụng dịch vụ này phải qua hai chặng. Còn đi xe dịch vụ đưa đón tận nhà, mỗi lượt mất 100.000 đồng. Một ngày đi về hai lượt, một tháng đi 22 ngày, chi phí di chuyển gần 5.000.000 triệu đồng/tháng, chiếm nửa tháng lương”..
“Vì thế tôi phải mướn nhà ở trọ, sáng thứ hai ra Đà Nẵng làm việc, chiều thứ sáu về nhà ở Tam Kỳ. Giai đoạn đầu chưa mướn được nhà, tôi sẽ dựa vào công việc mà chuẩn bị cho từng ngày. Nếu ngày đó mà công việc không nhiều thì về nhà, còn có công tác bất ngờ đành phải xin ở tạm nhà người thân”.
Trong khi Sở Nội Vụ tỉnh Quảng Nam đề nghị kế hoạch trợ giúp mỗi cán bộ, công chức, viên chức 6.320.000 đồng một tháng (2 triệu vé xe + 4 triệu thuê nhà + và 1.320.000 sinh hoạt). Thời gian trợ giúp là hai năm, với tổng số tiền là 284 tỷ đồng. Đã đệ trình là Ủy Ban Nhân Dân tỉnh quyết định”.
5. Tỉnh Hải Dương sáp nhập vào thành phố Hải Phòng.
Hơn 1.800 cán bộ, công chức, viên chức ở Hải Dương đang bối rối mướn nhà tại Hải Phòng. Với khoảng cách 46 cây số, nếu đi theo quốc lộ 5 là 64 cây số, hoặc đi theo đường chạy nhanh giữa Hà Nội với Hải Phòng. Thời gian di chuyển khoảng 70 đến 80 phút nếu đi xe gắn máy hoặc xe du lịch.
Từng nhóm cán bộ viên chức họp lại tính toán: “Chúng ta có thể đi xe lửa hoặc xe buýt đến công sở, nhưng đôi khi công việc cần di chuyển nên cần phương tiện cá nhân. Nếu sử dụng xe thì quãng đường xa, ngày nào cũng đi mấy chục cây số đi làm rất bất tiện, nên tìm nơi ở trọ tại Hải Phòng là hợp lý”.
Ngày 26/6/2025, Hội Đồng Nhân Dân tỉnh Hải Dương ban hành Nghị Quyết trợ giúp cán bộ, công chức, viên chức, người lao động trong các cơ quan của tỉnh, số tiền là 3.600.000 dồng/người/tháng sử dụng trong vận chuyển và sinh hoạt khi công tác tại Hải Phòng. Số tiền trợ giúp này từ 1/7/2025 đến ngày 31/12/2025 (6 tháng).
Sở Xây Dựng Hải Phòng đã phối hợp với các công ty vận tải, và chọn dịch vụ xe buýt. Trong giai đoạn đầu, sử dụng 20 xe buýt vận chuyển cán bộ từ trung tâm tỉnh Hải Dương đến khu đô thị bắc Sông Cấm thuộc Hải Phòng, với tổng chi phí dự chi trong khoảng 1.500.000.000 đến 1.700.000.000 (1 tỷ 500 triệu đến 1 tỷ 700 triệu) đồng/tháng. Công Ty Thịnh Hưng và Công Ty Đường Bộ Hải Phòng sẽ đảm nhận dịch vụ này.
“Thành phố Hải Phòng, sẽ tổ chức 6 chuyến xe buýt điện bằng nguồn vốn xã hội hóa. Tổ chức các chuyến xe căn cứ vào nhu cầu thực tế, giao cho các ngành liên quan xác định quỹ đất để đầu tư xây dựng hạ tầng phục vụ xe buýt điện. Các chuyến xe lửa từ ga Hải Dương đến ga Hải Phòng sẽ được sử dụng khi cần.
“Về chỗ ở cho cán bộ, công chức, viên chức từ Hải Dương về công tác, Chủ Tịch thành phố Hải Phòng đã đề nghị Công ty Cổ phần Thái Holding, sắp xếp hơn 400 căn nhà trong kế hoạch khu nhà ở xã hội tại tổng kho 3 Lạc Viên, cho cán bộ thuê trong 2 – 3 năm. Sau thời hạn trên, chủ đầu tư tiếp tục bán nhà ở xã hội theo quy định. Kế hoạch đang trong thời gian xây dựng”. (tóm lược bài của Lê Tân, Võ Thạnh, Đắc Thành, và Phan Dương, trên báo Tuổi Trẻ online ngày 27/6/2025)
6. Phát biểu của Tổng Bí Thư Tô Lâm về thành phần trí thức.
Ngày 6/8/2025, lễ kỷ niệm 80 năm cách mạng tháng tám 19/8/1945 -19/8/2025, và quốc khánh nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam 2/9/1945 – 2/9/2025 tổ chức tại Hà Nội, với sự tham dự của đảng ủy Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, các đoàn thể trung ương, đảng ủy Bộ Khoa Học & Công Nghệ, đảng ủy Bộ Văn Hóa & Thể Thao & Du Lịch, văn phòng trung ương đảng, các đơn vị liên quan, và 80 đại biểu trí thức, nhà khoa học, và văn nghệ sĩ toàn quốc, do Tổng Bí Thư Việt Cộng Tô Lâm chủ tọa.
Tổng Bí Thư Việt Cộng Tô Lâm phát biểu:
“… Đội ngũ trí thức, nhà khoa học, văn nghệ sĩ, luôn gắn bó máu thịt với nhân dân, đồng hành cùng đồng bào, chiến sĩ cả nước, dưới lá cờ vẻ vang của đảng, chiến đấu, lao động, sáng tạo trong công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất, xây dựng, và phát triển đất nước. Sau gần 40 năm thực hiện cuộc đổi mới, đội ngũ trí thức, nhà khoa học, văn nghệ sĩ Việt Nam đã có những đóng góp to lớn, về nhiều mặt, góp phần định hình và thúc đẩy sự phát triển của đất nước toàn diện trên tất cả các lãnh vực. Là lực lượng nòng cốt, tiên phong trong phát triển khoa học, công nghệ, xây dựng và phát triển nền văn hóa, văn nghệ Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc…..”. (trích một đoạn trong bài của Bảo Trân trên báo Người Lao Động online ngày 6/8/2025)
7. Trí thức nói về cái mặt của Công An Việt Cộng.
Luật sư Nguyễn Mạnh Tường (1909-1996), người Việt Nam duy nhất đậu bằng Tiến sĩ Luật Khoa và Tiến Sĩ Văn Chương tại Đại Học Montpellier, Pháp quốc, lúc ông vào tuổi 23. Năm 1938, Ông nhận lời của hồ chí minh, tham gia phái đoàn Việt Minh trong cuộc đàm phán với Pháp tại Đà Lạt. Khi cuộc chiến giữa Việt Minh cộng sản với Pháp ngày 19/12/1946 bùng nổ, ông lên khu rừng Việt Bắc tham gia kháng chiến chống Pháp.
Khi Hiệp Định Genève 20/7/1954 có hiệu lực, ông về Hà Nội và làm Giáo Sư trường đại học Văn Khoa. Giáo sư Nguyễn Mạnh Tường được chánh phủ Việt Cộng tin tưởng giao phó nhiều chức vụ sau khi hòa bình được lập lại ở miền Bắc. Ông từng đảm nhiệm các vị trí quan trọng như: Phó Giám Đốc Trường Đại Học Sư Phạm Hà Nội, Phó Chủ Tịch Hội Luật Gia Việt Nam, Chủ Tịch Hội Đồng Luật Sư, Ủy Viên Ban Chấp Hành Trung Ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, Ủy Viên Ủy Ban Bảo Vệ Hòa Bình Thế Giới, Ủy Ban Đoàn Kết Á – Phi của Việt Nam, và Chủ Nhiệm Câu Lạc Bộ Đoàn Kết.
Ngày 30/10/1956, trong buổi họp của Mặt Trận Tổ Quốc tại Hà Nội, Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường -thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc- đã đọc bài diễn văn phân tách sâu sắc những sai lầm trong chiến dịch “Cải Cách Ruộng Đất”, và đề ra phương hướng để không bị sai lầm nữa. Vì phát biểu này mà Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường đã bị tước hết mọi chức vụ, nghề giáo sư cũng bị cấm, ông phải sống khó khăn thiếu thốn của một “Kẻ Bị Khai Trừ”, tựa của quyển sách mà ông tự thuật và ông ấn hành năm 1992 tại Paris, Pháp quốc, khi ông được phép sang Paris 3 tháng Ông mất năm 1996 tại Hà Nội.
Lúc ông sang Paris (1992), Diễn Đoàn Câu Lạc Bộ Văn Đoàn Độc Lập được một người giới thiệu với Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường, và được Luật Sư Tường tiếp đại diện của Câu Lạc Bộ vào chiều ngày 27/11/1992. Qua chuyện kể, đại diện Câu Lạc Bộ nhận định:
(Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường)
“Điều mà chúng tôi thích nhất ở ông Tường là sự thành thật. Ở vào hoàn cảnh của ông, thành thật cũng có nghĩa là can đảm. Hơn ba chục năm bị đày đoạ, luôn luôn sống trong tâm trạng phập phồng chờ đón những thảm kịch thảm khốc nhất. Ông không khiếp sợ để tự biến mình thành con vẹt, chỉ biết lải nhải lập lại những câu nói đã thành khẩu hiệu của chế độ cộng sản độc tài, hoặc co rút trong câm lặng, từ khước đối thoại để tránh khỏi nguy cơ bị hớ hênh, bị chụp mũ. Ông giữ được sĩ khí của một người trí thức, “uy vũ bất năng khuất”. Ông không hề từ chối bất cứ câu hỏi nào của chúng tôi, dù những câu hỏi đó bắt ông phải công khai bày tỏ thái độ với cái chế độ đã, đang, và có lẽ sẽ tiếp tục dập vùi ông…….” (đoạn này trích trong Diễn Đàn Câu Lạc Bộ Văn Đoàn Độc Lập ngày 22/11/2017 trên trang Google tiếng Việt)
Và đây là chuyện mà Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường kể: (có trong quyển “Un Excommunié” Kẻ Bị Khai Trừ).
“Ngay sau khi tôi nói chuyện về chiến dịch “Cải Cách Ruộng Đất” trong buổi họp tại trụ sở Mặt Trận Tổ Quốc, thì lập tức tôi bị cách chức, và ngay cả “sổ lương thực” cũng bị tước mất… Tôi dự định mở lớp dạy Pháp văn tại nhà để kiếm sống, thì một bọn Công An kéo đến nhà tôi. Cái anh “thủ trưởng” mập thù lù, không đợi tôi mời mà tự nhiên ngồi ngay ghế trên, rồi gằn từng tiếng:
– Ông có biết vì sao tôi đến đây không?
Tôi lắc đầu.
Hắn nói tiếp: “Ông giả vờ khờ khạo hả? Ông là thằng trí thức thối nát, nuôi đầy ý thức hệ phản động. Này, hãy nhìn đầu tường các cơ sở, nhìn các công văn, không thấy khẩu hiệu nhà nước à? Độc lập, tự do, hạnh phúc. Thử hỏi độc lập cho ai? Tự do cho ai? Nếu không cho nhân dân? Nếu không tin tưởng đảng, không tin tưởng Chủ Tịch muôn vàn kính yêu, thì tin vào ai?
Rồi hắn đưa ngón tay út ra hiệu. Một tên Công An bước đến, rút ở túi đeo một bình thủy nhỏ, rót trà ra chén, rồi đưa vào tay chủ chiếc điếu cày. Tên này nhấp ngụm trà, tên hầu nhồi thuốc vào nõ điếu, mồi đóm trên chiếc bật lửa, tên chủ rít một hơi dài nhả khói từng vòng, mắt lim dim, môi dưới trề ra, trịnh trọng đưa ra lời phán quyết:
“Ông đã chẳng tiếp thu được gì cả. Đã phạm lỗi trầm trọng, nhưng đảng khoan hồng cho ông. Để cảm ơn đảng, lẽ ra ông phải yên lặng để suy ngẫm tội của mình. Trái lại, ông mở lớp dạy tiếng Tây, tìm cách liên hệ thanh niên, nhằm kéo chúng ra khỏi đảng. Vì vậy mà mọi lớp học của ông từ nay bị cấm tiệt. Biết chưa?” (Trích “Nhớ nơi kỳ ngộ”, hồi ký của Lãng Nhân, Nxb ZIELEKS Hoa Kỳ xuất bản năm 1997).
Không hiểu sao khi nghe Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường mô tả “anh thủ trưởng Công An mập thù lù” cách đây 58 năm khi ra lệnh cấm Luật Sư Tường dạy học tư, tôi lại liên tưởng đến nhà văn Dương Thu Hương ví von cái mặt của Tướng Công An Việt Cộng Dương Thông, và cách ví von mấy cái mặt của bọn Công An phường 8 Quận 3 của nhà tranh đấu dân chủ Tạ Phong Tần.
Phải nói về chuyện “chửi hay” và “hay chửi” thuộc lãnh vực chuyên môn của các vị nữ lưu từ xưa tới nay.
Gần đây thì cách mà người phụ nữ vốn là đảng viên cộng sản chửi đảng, đã từng theo đoàn Thanh Niên Xung Phong vượt Trường Sơn vào xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa:
Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai
Chửi đảng dai dẳng, chửi mấy chục năm nay là nữ sĩ Dương Thu Hương. Công lực “chửi thâm hậu” của Dương nữ sĩ thuộc hàng “diệt tuyệt sư thái” trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung. Xin mời độc giả xem Dương nữ sĩ “chửi” đảng và nhà nước Việt Cộng:
“Triều đình cộng sản là triều đình duy nhất cho tới nay, “dạy con gái con dâu vu khống cha hiếp dâm, dạy con trai chỉ mặt bố “đả đảo thằng bóc lột”, dạy láng giềng tố cáo, điêu chác, đâm chém, dầy xéo mồ mả của nhau. Khi con người đã đủ can đảm vu khống nhục mạ ngay bố mẹ đẻ của mình, thì họ thừa nhẫn tâm để làm những điều ác gấp ngàn lần với người khác”.
“Cả những người còn đang bảo vệ đảng cộng sản, cũng phải lên tiếng chửi rủa nhà cầm quyền là kẻ đểu cán, tán tận lương tâm. Đòi hỏi đảng với nhà nước Việt Cộng sống đàng hoàng, đúng luật, biết tự trọng và liêm sỉ, đó là hoang tưởng như tin chủ nghĩa cộng sản là khoa học của ông Lê Nin vậy.
“Những xứ sở mà kẻ lãnh đạo cố tìm cách giam dân chúng trong sự ngu dốt, sợ hãi, cô lập tinh thần để chúng mặc sức bóc lột họ, tàn phá tài nguyên quốc gia một cách có tính toán, và biến thành những khoản tiền lớn chuyển ra ngoại quốc”.
“Bộ Nội Vụ của Việt Cộng đã nhiều lần cử những thằng thanh niên đến tìm cách ve vãn tôi –Dương Thu Hương– và chờ có cơ hội đến để họ có thể quay phim chụp ảnh làm nhục tôi. Trong xã hội Việt Cộng, hình ảnh người đàn bà làm tình với người đàn ông, đó là cách đào mồ để chôn sống một người đàn bà. Không những chôn, mà còn nhục mạ cả gia đình người đó nữa…”
“Hai Tướng Việt Cộng tên Quang Phòng và tên Dương Thông, đã gắn cho tôi tội gián điệp, bán bí mật quốc gia cho ngoại quốc. Họ còn sỉ nhục tôi khi nói rằng, tôi có cuộc sống trụy lạc với ông Bùi Duy Tâm. Họ bảo rằng, tôi với ông Tâm làm tình trên cạn, làm tình dưới nước như chiếc xe tăng, vừa bò trên cạn, vừa lội dưới nước… Một đảng viên đã phải nói: “Đảng không còn việc gì làm hay sao, mà rúc vào cái khu của người đàn bà vậy? Đến bao giờ quan chức cộng sản mới thức tỉnh mà ngưng nhục mạ tôi?….”
Tiếp theo đây, cũng là “một tuyệt tác chửi” của một nhân vật nữ, xuất thân từ “thanh bảo kiếm” Công An Việt Cộng, là bà Tạ Phong Tần. Hãy nghe bà kể chuyện bà chửi bọn Công An Phường 8 như sau:
“Xe chạy về Công An Phường 8 Quận 3, cũng tên mặc thường phục ra lệnh Công An Phường và Dân Phòng lôi tôi lên lầu 2: “Tụi bây lôi nó vô trong, đừng cho nó ra ngoài”. Bọn chúng liền xúm lại lôi tôi vô trong. Tôi gào lên: “Tao phạm tội gì mà chúng mày bắt tao đến đây? Tao đi lễ nhà thờ mắc mớ gì mồ tổ cha chúng mày sao chúng mày ngăn cản tao. Tao không vào. Tao đâu phải tù mà chúng mày nhốt tao.0 Thằng ăn cướp già, mày ngon mày ra chống Trung Cộng kìa, mày hung hăng với tao hay ho gì, nhục nhã cả họ hàng nhà mày.
“Chúng xô tôi vào phòng và đóng cửa lại, tôi giật cánh cửa ra đập rầm rầm, tôi đi ra hành lang. Thằng an ninh mặt đít thớt, xuất hiện đứng phía dưới tôi nó xỏ lên: “Quay phim, quay phim nó chống người thi hành công vụ”. Tôi quát lên: “Quay ông nội cha mày, thằng chó đẻ mặt dầy. Mày quay đi, tao cho chúng mày quay xả láng, chúng mày từ trước tới giờ quay phim chụp hình tao chất đầy bàn thờ tổ tiên chúng mày có ngày mối mọt ăn đổ sập xuống đè chúng mày chết mẹ hết.
“Mày quay phim thì làm gì được tao. Mày quay đi, chỉa thẳng vào tao nè, đem về cho mấy thằng lãnh đạo hèn hạ súc sinh của chúng mày xem. Cái nhà nước cộng sản chúng mày là một bọn hèn hạ lưu manh buôn dân bán nước. Giặc đánh đến đít không lo, lo bâu vào tao như ruồi bâu đít trâu. Mày về nói lại với thằng mặt đít thớt chỉ huy mày hồi nãy, nói tao nói nó dốt quá cần phải đi học lại. Chúng mày có dám công khai phim này ra không? Bằng chứng chúng mày đang chà đạp nhân quyền, bắt người ta trái pháp luật đó.
“Khi nào tao vi phạm 1 trong các điều được quy định trong bộ luật hình sự bị bắt quả tang, hoặc chúng mày có lệnh bắt, lập biên bản bắt đúng thủ tục mà tao chống lại là tao vi phạm. Còn bây giờ chúng mày đang vi phạm luật với tao, thằng chó đó nó dọa ai chớ đừng hòng dọa tao. Chúng mày ỷ đông tao không đủ sức, nếu không tao đánh chết mẹ thằng mặt đít thớt đó coi nó làm gì được tao.”
Bà Tạ Phong Tần còn chửi nhiều lắm, xin mời độc giả vào Youtube có nhiều video của bà Tạ Phong Tần tường thuật mà đọc cho nó… đã con mắt, mát cái lỗ tai.
Nhà văn Dương Thu Hương, nhà tranh đấu dân chủ Tạ Phong Tần, lôi cả đảng cộng sản Việt Nam từ ông hồ chí minh xuống tới các cấp cầm quyền trong đảng hiện nay, và những kẻ thừa hành là những tên Công An, những kẻ đã hãnh diện tuyên bố “còn đảng còn mình” ra mà chửi tới… bến.
Nhà văn Dương Thu Hương ví von cái mặt của Trung Tướng Công An Dương Thông giống như bộ phận sinh dục của một con ngựa cái… già, trong khi nhà tranh đấu dân chủ Tạ Phong Tần ví von cái mặt của thằng Công An ở Phường 8 Quận 3 giống như cái… đít thớt.
Xin độc giả nhắm mắt lại, rồi hình dung thử coi cái mặt của tên Tưóng Công An Lê Hồng Anh, Ủy viên Bộ Chính Trị, Thường Trực Ban Bí Thư, cái mặt của tên Đại Tá Công An Đỗ Hữu Ca, và những tên Tướng Việt Cộng khác, nó có giống mấy cái mà hai bà Dương Thu Hương và Tạ Phong Tần ví von không?…… (tóm lược bài của Lão Móc trích trong hồi ký “Kẻ Bị Khai Trừ” của tác giả Luật Sư Nguyễn Mạnh Tường, ngoài ra còn có bà Dương Thu Hương, và bà Tạ Phong Tần, trong e-mail laomoc247@…… ngày 7/8/2025)
8. Nhận dịnh ngắn của vài vị trong nước.
Tiến Sĩ Lê Văn Hạnh: “Để thực hiện mục tiêu 100 năm mà đảng đặt ra, trước mắt là mục tiêu tăng trưởng kinh tế trên 8% năm 2025, và hai con số liên tục trong các năm tiếp theo, đây là một bài toán không hề đơn giản….”
Ông Bùi Đức Thụ –nguyên đại biểu Quốc Hội, nguyên Ủy Ban Thường Trực Ủy Ban Tài Chánh Ngân Sách- nhận định: “Số lượng cán bộ, công chức, viên chức trong hệ thống hành chánh nước ta khoảng 800.000 người. Nếu tính cả số cán bộ cấp xã, lực lượng vũ trang và những người hưởng lương, phụ cấp từ ngân sách quốc gia, tổng số hưởng lương lên đến gần 10.000.000 (10 triệu) người, đã chiếm đến 73.5% ngân sách quốc gia năm 2024. Ngoài ra, ngân sách còn phải trả nợ gốc lẫn tiền lời là 23.7%. Cộng chung là 97.2%, vậy là ngân sách quốc gia năm 2024, chỉ còn lại 2.8%, đâu còn tiền để điều hành quốc gia….”
Ông Nguyễn Đức Hà: “…. Với Nghị Quyết 18 của trung ương, phải mất cả năm nghiên cứu và xây dựng, ban hành, với mục tiêu bỏ Tổng Cục, bỏ ngay cấp trung gian, giảm số lượng lãnh đạo và biên chế để giảm chi thường xuyên, tăng ngân sách cho đầu tư phát triển. Chủ trương thành lập bộ đa ngành, đa lãnh vực, đã có từ lâu. Và việc sắp xếp tổ chức cũng đã có những tiền lệ trong nhiều giai đoạn lịch sử của đất nước. Nhưng dù đã có bước đi, có bài học, việc sắp xếp, tinh gọn bộ máy trong hệ thống chính trị và hành chánh, nhưng bộ máy vẫn cồng kềnh, vẫn nhiều tầng nấc, vẫn chồng chéo nhiệm vụ.
“Muốn vươn mình, muốn tập trung cho đầu tư phát triển trong khi hơn 90% ngân sách chi trả tiền lương tiền nợ, làm sao có tiền để điều hành xã hội, làm sao phát triển đất nước, mà ông Tô Lâm nói là Việt Nam đang bước vào kỷ nguyên mới“….
Nhận định chung.
Tổng Bí Thư Việt Cộng nói: “Tinh giản để cán bộ viên chức gần dân hơn….”, nhưng trước mắt cán bộ viên chức rất khó khăn khi đến chỗ làm, và người dân phải khổ sở khi có việc cần đến trung tâm hành chánh tỉnh mới. Chẳng hạn như người dân Kon Tum phải lặn lội ngày đêm để đến Quảng Ngãi. Người dân Pleiku tuột xuống Đèo Mang Yang để đến Qui Nhơn. Người dân Tuy Hòa phải leo lên Đèo M Drắk để đến Ban Mê Thuột. ..v..v…
Nhưng tôi không thể tưởng tượng được số cán bộ và viên chức công chức quá đông, lại phải di chuyển đến tỉnh hoặc thành phố mới để làm việc, tỉnh sáp nhập nào cũng trên 1.000 người, thậm chí có tỉnh gần 2.000 người. Sẽ còn những khó khăn trong sắp xếp công việc, và đời sống của các viên chức công chức …, trong khi cán bộ là đảng viên thì có đảng Việt Cộng lo chu đáo.
Vì vậy mà ông Nguyễn Đức Hà nói bộ máy hệ thống chính trị và hành chánh cồng kềnh, nhiều tầng nấc, chồng chéo nhiệm vụ, làm sao bước vào kỷ nguyên mới mà ông Tô Lâm nói.
Hãy nhìn sang Trung Cộng. Trong hơn chục năm qua, chính trị và hành chánh Trung Cộng đã được định hình bởi một người duy nhất là ông Tập Cận Bình. Kể từ khi lên nắm quyền lãnh đạo đảng cộng sản hồi năm 2012, ông đã tự biến mình thành một nhà lãnh đạo độc tài, cứng rắn. Ông tái thiết giới tinh hoa của đảng thông qua những cuộc thanh trừng và trấn áp trên diện rộng. Ông kiềm chế xã hội dân sự và đàn áp bất đồng chính kiến, mà ông Tập nói đó là “Trung Cộng đang buớc vào kỷ nguyên mới….“.
Vậy, “kỷ nguyên mới của ông Tô Lâm” có giống “kỷ nguyên mới của ông Tập Cận Bình” không?
Kết luận.
Dưới đây là ba đoạn ngắn mà tôi tóm lược trong lời phát biểu của Tổng Bí Thư Việt Cộng Tô Lâm, đăng trong Cổng Thông Tin Điện Tử của đảng bộ tỉnh Nghệ An ngày 14/2/2025, cho thấy quyền lực của đảng bao trùm cả đảng lẫn nhà nước, nói chung là trên toàn xã hội:
“Ban Chấp Hành trung ương giao Bộ Chính Trị ban hành Kết Luận về phương hướng bầu cử, và chỉ đạo đảng ủy Quốc Hội tổ chức cuộc bầu cử đại biểu Quốc Hội khóa 16, và đại biểu Hội Đồng Nhân Dân các cấp nhiệm kỳ 2026 – 2031”. Tóm tắt. Đảng tổ chức bầu cử Quốc Hội, và đảng sẽ chọn trước các ứng viên, rồi dân bầu mà không cần chọn.
“Thống nhất chủ trương sắp xếp 5 tổ chức chính trị xã hội, 30 tổ chức hội quần chúng do đảng và nhà nước giao nhiệm vụ, và các hội quần chúng khác trực thuộc Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam, do Ban Thường Trực ủy ban trung ương Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam trách nhiệm phối hợp thống nhất hành động….. Tóm tắt. Tất cả các tổ chức của dân trong toàn xã hội đều do đảng tổ chức và nắm quyền.
“Thống nhất chủ trương sắp xếp tổ chức hệ thống Tòa Án nhân dân và Viện Kiểm Sát nhân dân với 3 cấp: Tòa Án nhân dân và Viện Kiểm Sát nhân dân tối cao, cấp tỉnh, và cấp khu vực…” Tóm tắt. Ngay cả các cơ quan tư pháp, cũng đều do đảng tổ chức và cầm quyền.
Đến nội dung những bài phát biểu của Tổng Bí Thư Việt Cộng Tô Lâm, cũng như 4 Nghị Quyết mà ông Tổng Bí Thư Việt Cộng gọi là “bốn trụ cột giúp đất nước cất cánh”, nhưng không một lời nào một chữ nào nói đến “những quyền căn bản của người dân”, trong khi những quyền căn bản đó chính là sức thu hút người dân đến gần nhà nước.
Vậy là, Tổng Bí Thư Việt Cộng thực hiện tinh giản để gần lại người dân mà kềm chặt người dân, thì không thể nào phát triển được như các quốc gia tự do chung quanh, vì tất cả các tầng lớp nhân dân -bao gồm trí thức, chuyên gia, chuyên viên, …- phải làm việc theo lệnh của đảng, chớ không phải làm việc theo kiến thức của chính họ. Những thập niên gần đây, các nhóm cầm quyềnViệt Cộng đã có ít nhất là 2 lần cải cách, thời Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Linh và thời ông Nguyễn Phú Trọng, nhưng rồi kết quả là trí thức cùng với chuyên gia chuyên viên lẫn người dân bình thường, vẫn âm thầm rời khỏi Việt Nam đi tìm cuộc sống tự do.
(Người Việt Nam xếp hàng xin visa nhập vào Hoa Kỳ)
Cách duy nhất đưa đất nước Việt Nam phát triển toàn diện các sinh hoạt xã hội là một chế độ tự do, như Philippines, Singapore, Nhật Bản, Đại Hàn, ..v..v… , là triệt hạ chế độ độc tài và xây dựng chế độ tự do thật sự, chớ không phải tự do theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Tự khắc sẽ chiếm được lòng dân, và người dân sẽ tích cực thực hiện chính sách ổn định và phát triển của chánh phủ trong khoảng từ 20 năm đến 30 năm. Sau đó, sẽ thực hiện chiến lược phát triển mạnh mẽ hơn, toàn diện hơn.
Các Anh hãy lần lượt đọc những lá thư mà tôi cố gắng sưu tầm và ghi vào nội dung, để nhận ra tội ác mà ông hồ chí minh -dù là Nguyễn Tất Thành hay Hồ Tập Chương cũng vậy- và lần lượt qua tay các nhóm cầm quyền Việt Cộng, đã và đang gây ra cho dân tộc Việt Nam.
Từ đó, Các Anh sẽ nhận ra trách nhiệm của Người Lính có kèm theo hai chữ “Nhân Dân”, chính xác là Các Anh có trách nhiệm bảo vệ nhân dân và tổ quốc, vì Tổ quốc với Nhân Dân là trường tồn, còn bất cứ cá nhân hay nhóm cầm quyền thuộc đảng phái nào độc tài, cũng chỉ là một giai đoạn của lịch sử.
Và Các Anh hãy nhớ: ““Dân Chủ Tự Do không phải là quà tặng, mà chính dân tộc Việt Nam phải tranh đấu, và Các Anh là thành phần nòng cốt trong cuộc tranh đấu này”, trong khi Cộng Đồng chúng tôi tị nạn Việt Cộng tại hải ngoại có nhiều điều kiện thuận lợi, với nhiều cách vận động những quốc gia phát triển giúp Các Anh và đồng bào làm nên lịch sử, để cùng nhau dựng lại chiến lược giáo dục Nhân Bản + Dân Tộc + Khai Phóng, và phát triển quốc gia theo nguyện vọng người dân..
Texas, ngày 1 tháng 9 năm 2025
Phạm Bá Hoa
*****