MỘT NHỊN CHÍN LÀNH – Tản Mạn – Nhất Hùng

Share this post on:

NHƯỜNG NHỊN

Đôi khi cũng rối chuyện gia đình 

Dại miệng khiến cho vợ bất bình

Cãi vã buông nhiều lời bá đạo

Đôi co thốt lắm tiếng vô minh

Tâm đầu đã mất, thôi thơ mộng

Ý hợp đâu còn, hết hữu tình

Nhẫn nhịn cầu hòa gìn hạnh phúc 

Thế nên cam chịu cứ làm thinh

nhất hùng

Có cặp vợ chồng khắc khẩu. Có cặp “chồng hát vợ khen hay”. Có cặp lúc trẻ rất “ý hợp tâm đầu” nhưng về già sinh khắc khẩu, chuyện lớn chuyện bé gì cũng cãi nhau. Vợ chồng tôi rớt vào trường hợp thứ ba.

Vợ chồng cãi nhau thì có cả trăm điều, vạn chuyện, triệu nguyên nhân, không nhà nào giống nhà nào.

Dĩ nhiên, không ai lại muốn sống như thế. Nếu vậy, phải tìm cách khắc phục. Sau khi suy nghĩ, tôi nhận ra ba nguyên nhân chính:

1/ Xem nặng cáí “tôi”.

2/ Cách sử dụng ngôn từ.

3/ Thiếu phân công trách nhiệm cụ thể.

Về nguyên nhân thứ nhất: 

Bất cứ khi nào vợ phê bình, chê bai, la mắng điều gì, đừng tự ái, đừng gia trưởng, đừng nhầm rằng mình lúc nào cũng khôn cũng giỏi hơn vợ. Ngẫm thấy vợ mắng đúng thì hứa sửa, không đúng thì nhỏ nhẹ rằng “anh ghi nhận”. Thế là mọi chuyện sẽ ổn.

“Vợ giận thì chồng bớt lời – Cơm sôi bớt lửa chẳng đời nào khê”

– Về nguyên nhân thứ hai: 

Sau mỗi lần cãi nhau, tự kiểm, tôi thấy tất cả là do mình nói năng thiếu tế nhị, kém khôn ngoan, quá vụng về…đôi khi làm vợ nổi lôi đình chỉ vì một vài từ vài chữ lẽ ra không nên nói và nhớ là đừng bao giờ làm quan trọng những lỗi của vợ. Giả như lỗi ấy mười thì ta cứ đóng kịch, xem nó chỉ là một. Cũng không nên thật thà… bất cứ cái gì của Vợ, nếu không đẹp, phải nói dối là đẹp… Thật thà bảo không đẹp, mất lòng vợ sẽ sinh cãi nhau.

Thí dụ: 

– Vợ thường quên tắt điện bàn ủi, muốn nhắc vợ ta nên nói “Quên tắt điện bàn ủi, sẽ rất tốn tiền điện em ạ” thay vì nói “Em lúc nào cũng quên tắt bàn ủi…”.

– Vợ thường quên tắt bếp Gas sau khi nấu nướng, muốn êm thắm ta nên nói: “Bếp Gas quên tắt, có thể nguy hiểm đấy em” thay vì nói: “Trời ơi, em cứ quên tắt Gas, kiểu này có ngày cháy nhà, có ngày chết cả đám”. Dầu chuyện thật sự quan trọng, thật sự nguy hiểm nhưng chỉ nhỏ nhẹ nhắc nhở đừng để vợ giận rồi mắng là “quan trọng hóa”.

– Vợ khoe tấm hình bả được chụp bằng iphone, ý muốn được khen đẹp. Thì cứ khen đẹp…, đừng bao giờ thật thà nói: “Sao không giống em”. Đấy là “thật thà dại dột”.

“Lời nói không mất tiền mua – Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”

Về nguyên nhân thứ ba: 

Tránh đùn đẩy, chồng chéo công việc, rồi không biết trách nhiệm thuộc về ai. Nên phân công cụ thể. Vì vậy vợ chồng tôi có sự thoả thuận rất tổng quát nhưng cũng rất rõ ràng: 

Chuyện nhỏ: Vợ lo – Chuyện lớn: Chồng lo

Thí dụ: 

– Kiểm soát tiền bạc gia đình – Quyết định đi chơi đâu, ăn cái gì…- Với ai và chỗ nào nên chơi hoặc không nên chơi…tất cả là CHUYỆN NHỎ…để vợ quyết định.

– Mỹ có nên nâng cấp quan hệ ngoại giao với Việt Nam hay không? – Nga đánh Ukraine rồi dọa dùng hạt nhân, nếu Nga dùng, Mỹ có nên trả đũa hạt nhân hay không?…những cái này là CHUYỆN LỚN…nhất định phải để chồng quyết định… vợ không được phép xen vào.

Tháng vừa rồi, gia đình tôi có plan đi Vacation, tưởng là đơn giản, thế mà cả nhà cãi nhau như mổ bò, con, đứa muốn đi Châu Âu, đứa muốn đi Trung Quốc, vợ lại muốn về Việt Nam…cãi mãi chẳng giải quyết được. Cuối cùng tôi phải quát lên: “Du lịch đâu cũng được, CHUYỆN NÀY LÀ CHUYỆN NHỎ, để Mẹ chúng mày quyết định.

Sống muốn êm cửa yên nhà thì cần tâm niệm:

Vợ là Phật Tổ Như Lai – Vợ là bà Mẹ thứ hai trong đời.

830A3347.jpeg

Nhà Tôi