Nếu một hình ảnh nào đó cứ luôn chập chờn trong trí tưởng, làm cô bé cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, và nếu trong cuốn vở, trước một bài toán khó hay một bài vạn vật không dễ nuốt trôi mà cô bé vẫn còn có thì giờ để viết tên “người ấy” trong nỗi buồn vui vô cớ thì như thế đã gọi là yêu chưa nhỉ?